Trang

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

sometimes

thỉnh thoảng anh cũng rơi vào trạng thái xấu hổ và chỉ muốn chui vô nấp trong một cái hốc nào đó khi con người xấu xí trong anh bất chợt hiện ra dưới hình thái một lời nói hay một hành động vô thức anh không kiểm soát hay suy nghĩ hay lựa chọn gì được

fuck fuck fuck anh muốn tuôn ra vài từ xấu xa cho hả cơn giận đối với bản thân anh, thỉnh thoảng anh íu hiểu được mình là một đứa gái tốt thỉnh thoảng xấu hay là một đứa gái xấu thỉnh thoảng tốt nữa, những thứ xấu xa đó là từ đâu vậy, giá mà anh có phép thần kì anh sẽ túm lấy nó trong khăn trùm thời gian và ném vào hố đen vũ trụ

có đôi lúc anh bị thứ xấu đó chiếm hữu và anh không nguôi dằn vặt về điều đó, tại sao mình lại làm vậy, anh, một đứa xấu xí hậu đậu bộp chộp làm gì cũng hỏng , và so on so on...

bài trên trường phải ôn, từ mới phải học, mail phải trả lời và một lượng thong tin khổng lồ phải xử lý trong thời gian có hạn, huhu, ai sẽ đi tập yoga cho anh, ai sẽ đọc thơ, ai sẽ giặt quần áo, ai sẽ nấu ăn, ai sẽ đi chơi với bạn bè, ai sẽ nói chuyện với Daniella, ai lướt facebook, ai yêu đương thay anh đây....?

có lẽ anh đang rất điên cuồng trong một cuộc chiến đang hồi say máu, anh đang nhảy múa và tung hứng với các lựa chọn và nah éo biết cuộc đời này có ẩn ý gì khi liên tục ném anh vào một mớ rắc rối như vậy, anh làm nhiều thứ tốt đẹp và tệ hại có lẽ cuối cùng có thể chỉ vì giấc mơ được sống trong ngôi nhà trên cây giữa núi rừng hôm ấy, hay đúng ra sống trong cảm giác được ở trong ngôi nhà ấy, âm thanh chim chóc, mùi hương gỗ thông, gió mang hơi ẩm từ cơn mưa chiều qua, trang tiểu thuyết đánh dấu, và sống, sống.

rồi khu rừng này sẽ đưa vào hoạt động du lịch như những nơi khác, rồi chúng cũng sẽ mang cái vẻ nhân tạo cho dù cố gắng mô phỏng thiên nhiên như lúc khi con người chưa chạm bàn tay lông lá của họ vào, họ đốn gỗ hàng tháng rồi thú rừng sẽ bỏ đi hết, sau này khi anh đã già, giấc mơ sống giữa thiên nhiên có lẽ chỉ là một lối sống xa xỉ và kí ức bungalow hôm nay chỉ còn mang ánh sáng trong truyện cổ tích

anh thấy chúng giữa nắm tay trên đường, chúng ôm nhau ở ban công và làm tình rồi thiếp đi trong thứ ánh sáng ngày mới, anh ghét phải thú nhận là anh thèm được yêu kinh khủng....nhìn lại cái todolist một trang A4 anh lại phải xua xua ý nghĩ đó đi chỗ khác, tao không có thời gian, tao còn nhiều việc phải làm, mày cứ yêu đi sợ íu gì ngày mai, như chúng tao nè, mie tao hâm mộ bọn mày kinh khủng, tao cũng hâm mộ tao nữa, vừa typing không lướt phím vừa suy nghĩ tới ngày mai vừa trả lời tin nhắn skype vừa phải tiếp chuyện một đứa ất ơ hình như thích tao mà tao íu biết phải trả lời thế nào nữa, bụng thì sôi ùng ục vì đói và mọi thứ cơ bắp nhất loạt đình công sau một ngày mệt mỏi

mày có nhớ bữa cuối lúc chia tay trên con đường vắng ánh đèn đường đó , đêm yên tĩnh dường đó, mày nhìn vào môi tao và tao nhìn vào mắt mày, đôi chân nhích lại gần hơn và tao hiểu mày muốn gì, chạm vào tóc tao đi, đúng như thế, tâm trí tao gào thét lên " Kiss me, kiss me now, come on , guy " mà miệng tao thì lại nói " sorry i have to go now" không ? Và mày bỏ đi như chạy và không bao giờ gặp lại nữa, nhưng quỷ thần, không phải như thế, ngàn lần không phải

Mọi cô gái châu Á đều đi lòng vòng thế à, này con bé Vietnam kia, sao mày không có người yêu đi ?

Ah mà thôi , anh sợ yêu lắm..

anyone can tell me why i am 23, cutie n beautie still  a virgin ?