2. em luôn là người số 2, em chưa bao giờ là người số 1, em thích hỗ trợ người khác hơn là tự mình lãnh đạo, em không giỏi nấu ăn nhưng vì người em yêu em sẽ thay đổi, nhưng em chưa yêu ai hơn yêu bản thân em,
em thích bầu trời xanh, em thích biển nhưng em không biết bơi, em thích những thứ đủ màu sắc, em thích đồ handmade tất cả mọi thứ theo kiểu bohemien, em thích những người mắt xanh, em thích nhìn anh khi anh bối rối và xấu hổ trước em, em thích vẻ mặt anh khi khổ sở vì ham muốn không được đáp ứng, em nhớ từng chi tiết làn da anh, khi anh co cơ, đường nét gương mặt anh, em thích kiểu anh khi anh nhìn em, khi anh say, khi gặp nhau lần đầu, anh nhìn em như mọi thứ trên đời đều biến mất, em thích khi anh cột giày cho em, giặt đồ cho em, nấu cho em ăn, nói về những dự định tương lai, kể cho em nghe về tuổi thơ của anh, khó khăn anh đã vượt qua, em thích gối đầu lên tay anh ngủ, em thích những nụ hôn lần đầu, em thích nhìn anh khổ sở vì ghen tuông, em thích ngón tay anh, lưng anh, râu anh, mọi thứ của anh
3.em thích viết ra những mục tiêu và tận hưởng thỏa mãn khi nó được hoàn thành, nhiều thứ cao xa và nhiều thứ vớ vẩn, em thích lang thang những quán cafe, em thích vuốt con mèo, em thích cưỡi ngựa, em thích đi vô rừng, em thích trời mưa, em thích Dalat hơn bất kì nơi nào khác, em muốn đi Ấn Độ và Tây Tạng, em thích nghiên cứu về kinh tế xã hội tôn giáo văn hóa ngôn ngữ, em thấy xa lạ với những nơi chốn đông người, em thấy yên ổn khi một mình.
4.con người em rất mâu thuẫn, em sợ yêu nhưng luôn cố ý gây thương nhớ cho người khác, em ít nói nhưng luôn chọn những nghề đòi hỏi phải gặp gỡ và giao tiếp, em yêu người ta nhưng luôn gây tổn thương cho họ, em sợ hãi thế giới nhưng lại luôn quăng mình vào những cuộc phiêu lưu, em hao hụt năng lượng rất nhiều trước đám đông nhưng em có thể giả vờ như một người hướng ngoại, thích làm khổ chính mình, đôi khi em muốn BDSM, để tự trừng phạt mình, trong em vừa rất vui vừa rất buồn, vừa lạc quan vừa bi quan. khi tâm trạng xấu đi, em muốn ở một mình, em không muốn ai nhìn thấy. em thường hối hận khi chia sẻ chuyện buồn của mình hay khi vừa làm tổn thương người khác
5. trí nhớ em tồi tệ, em rất dở trong việc đưa ra quyết định, hay chịu đựng dưới áp lực. em chưa phát huy được năng lực của mình tùy ý, nó thường được phát hiện bằng sự ngẫu nhiên. em rất dễ bị chi phối, người khác muốn chèn ép em rất dễ, em dễ bị sợ hãi, lúng túng
6. em thích những hoạt động tâm linh, thích tư tưởng phật giáo. trong một đám đông hay một tập thể em luôn để ý người nào sôi nổi nhất hoặc trầm lặng nhất, em bênh vực kẻ yếu đuối, dễ mủi lòng trước hoàn cảnh, hành động theo cảm tính, em biết cái này không hay
em sống trong chùa một tháng. rồi quay trở lại thấy chênh vênh trước cuộc sống bon chen tranh đoạt lạ kỳ, như người chết. mỗi khi anh khởi sinh ham muốn chiếm đoạt mà cứ nghĩ mình là xác chết biết đi mà xem, anh sẽ buông xuôi mọi sự
khi yêu ai mà em thấy khó khăn quá em sẽ nghĩ họ là cái cây, em sẽ yêu không vụ lợi, không có quá khứ không có tương lai, không còn mong đợi, không có ghen tuông giận hờn
đôi khi chìm đắm trong dục vọng, say mê với sướng khổ, em cũng quên mất là mình chết từ lâu, cuộc đời bất quá như một trò game mà thôi
nếu có kiếp sau, em muốn trở thành một cái cây, một cây thông ở Dalat, hoặc cây dương ở xứ tuyết , hoặc cây tùng đêm noel, có thể chỉ là một đám rêu gần hồ Indle cạnh Hy Mã Lạp Sơn
cũng có thể là chim bằng không chân trong truyền thuyết
7. em thích ăn ngon, bất cứ món gì có cheese, khoai tây chiên, không thích uống nước đá, không thích ăn thịt, thích ăn rau, thích ăn chay, thích ăn cay, đậm gia vị.thích đồ ngọt, chocolate, kẹo, bánh ngọt fastfood, em không kén ăn, không thể giấu tính ham ăn khi đói, em ăn một mạch không để ý tới xung quanh không gợi chuyen cho tới khi ăn xong. em không thích ăn cá.
8. em thích viết, đó là cách em suy nghĩ, đầu óc em thường rất lộn xộn. em luôn mang sổ bút theo mình cho dù đi tới đâu, em có cả đống sổ viết dở, đa số em không đọc lại.
em thích đọc những bài viết hay
em ghét nghe nhạc việt, đọc báo việt, hay là nói chuyện với trai việt
ở đây là nhạc nhí nhố như Son Tung hay diva Viet, báo lá cải cướp giết hiếp, trai việt phong kiến tầm nhìn hạn hẹp không có open mind
9. em có nốt ruồi ở chân nên em thích đi, em không gần gũi với gia đình, im a black sheep in my family, em chấp nhận chuyện đó từ hồi niên thiếu vì biết mình không bằng với anh chị em,kẻ xấu số mang nhiễm sắc thể aa, kẻ sinh sau đẻ muộn hưởng hết mọi gien xấu, từ cách suy nghĩ khác người cho đến bệnh ngẫn bẩm sinh không có thuốc chữa, và cái kiểu tự kỷ nhốt mình trong phòng sợ người lạ, em tin rằng ba mẹ bỏ mặc em từ lúc đó,, em chỉ mong ngày rời khỏi nhà đi thật xa. em có bất hòa với mẹ, em ghét và hận mẹ , nhưng rồi em quên mất là mình cũng có mẹ luôn, em chưa từng nhắc về mẹ với bất kì ai
em lớn lên với nỗi mặc cảm và kí ức niên thiếu không mấy dễ chịu , nó ảnh hưởng tới cách em yêu đương sau này, em tin rằng gia đình là một mớ hỗn độn và đau đớn nhiều hơn là hạnh phúc
gia đình là nơi tạo nghiệp, sinh con ra là còn khổ, nên em biết mình không bao giờ biết được một hạnh phúc toàn vẹn mang tên gia đình, cố gắng enjoy em có và chịu đưng cô đơn cũng như phiền phức của bản năng
nên em lao vào mọi thứ khác trừ chuyện yêu, em muốn một công việc khiến em mệt mỏi đến nỗi không thể suy nghĩ nổi nữa, một thứ khiến em nhấc tay lên còn mệt và nhanh chóng ngủ say, một thứ làm tắt luôn cả bản năng và ước mong hạnh phúc
tận sâu trong em cũng có nghĩ đến chuyện lập gia đình nhưng viện đủ lý do rằng mình không hoàn hảo để trì hoãn. tại sao phải chạy theo số đông khi họ coi đó là chuyện đúng. sống khác người đúng là không dễ gì
123456
em định kể cho anh nghe những thứ em thích nhưng lạc đề mất rồi
thôi kệ dù sao chỗ này cũng là nơi để trút hết bí mật
em có những thứ để tự hào ngắn ngủi, nhưng hối hận thì dai dẳng, sai lầm thì không đếm hết
vui nhất là hăng say lao động, quyết tâm chinh phục thử thách, đê mê khoái lạc, mệt nhoài luyện tập
buồn nhất là mất phương hướng, thất bại, cô đơn, buông xuôi, lầm lạc, tổn thương, mất lí trí kiểm soát
em có thể giả vờ thành người tự tin, kiêu hãnh thành công, cuối cung thì em trở thành họ thật.
em biết cho dù em lớn lên đi xa được đến đâu, cho dù mọi ngợi khen em nhận được, cho dù mọi ánh mắt ngưỡng mộ tin tưởng, tận sâu trong em chỉ là một đứa trẻ yếu ớt tự kỷ sợ hãi ngây ngô vẫn ở đó, như một phần quá khứ không thể dứt bỏ
Một điều kì dị số phận run rủi em lớn lên trở thành mẹ em, với đầy đủ những thứ em rất ghét, trí nhớ Dory, ngớ ngẩn, thích đọc sách thích tiếng anh, tôn giáo, lạnh lùng
em nhiều lúc chống lại số phận, em không phải là mẹ, nhưng rồi em thấy mẹ ở trong thói quen nấu ăn dở tệ khi em lớn, sự vụng về, bào chữa, thói gàn dở nắng mưa
đến khổ cho ai yêu phải em, em không có tìm được người nào như ba nữa, liệu em có cứu vớt được đời em ?
em tin vào số phận, em chơi những quân bài được chia, được thua cao thấp, quá khứ qua rồi, tương lai chưa tới, hiện tại đang cố gắng,
_____________
em nhớ lúc nhỏ khi em buồn quá, em biết vào lá thư rồi nhét vào bộng cây thông, để mặc cho mưa gió mục nát và không để ý tới nó nữa
em chẳng có bạn thân nào, lúc đó không có khái niệm về tiết kiệm thời gian, em chơi với cây ở trên đồi suốt buổi chiều, đánh thó mùi gỗ mục vào cánh mũi, nắng trải khắp ngọn cây, nhìn đăm đăm vào chân trời xa tít không có gì thay đổi, em không bao giờ còn cô đơn
em có một khu rừng khiến người ta giàu có khi ở trong nó, một khu rừng vui và một khu rừng buồn, mỗi khi buồn quá không biết làm gì
em thả nỗi buồn vào thung lũng nhìn nước mắt hóa thành sương bay đi, rừng bao giờ cũng làm em vui
khi tình yêu trong em ứ đầy đến không biết trút đi đâu, em nói chúng với những người lạ
khi em thiếu vắng và cô đơn, khi em thèm được ôm, mỗi khi em thất vọng về con người, em lại đi du lịch, những dòng chảy ngưởi và những người lạ blow my mind, fullfill my emty soul, and release my pain, trút tất cả rồi nói tạm biệt và không bao giờ gặp lại
who know a real me ? strangers
em dễ fall in love, em để mặc cho bản năng, em không còn phải cố gắng kiềm chế
sau đó em có blog này, em cần một cái hố đen để thả vào đó toàn bộ con người em, thả trôi không phòng vệ, để chúng trôi nổi trong thế giới ảo bao la, rồi cuối cùng ngón tay gõ phím tiết lộ những điều em chưa biết, những gì trong thế giới bí mật của vô thức
cho đến khi 25 tuổi
June, 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét