Trang

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

ghi chép về trại tâm thần, ấn tượng không quên

Sau khi trở về mặc dù rất mệt nhưng không thể ngủ được, không có cách nào sắp xếp ý nghĩ một cách lớp lang rành mạch được nên đành mở máy trút bớt vào đây

1. tại sao một cơ sở tư có thể xây dựng và hoạt động 12 năm ?động cơ thúc đẩy ? sao không có một bác sĩ nào ở đây ? chỉ có một điều dưỡng lo việc thuốc men ?
-theo lời kể bác Hồ Trần thì chính quyền có người ủng hộ có người không, chưa nghe tt phía bên kia nói gì
mua thuốc định kỳ bao lâu một lần, bệnh tâm thần phải có thuốc kê đơn, và nhóm thuốc là k thể mua đại trà, sao họ mua được ? nếu làm vườn thuốc nam thì có nhưngc thuốc gì ?

2 nguồn chi phí duy trì hoạt động cho trại là từ đâu, có khá nhiều cơ sở từ thiện tới dây, trong ngày cn 13/4/2014 a tới thì đã có 4 nhóm trong một buổi sáng và theo lời cao điểm thì có tới 8 đoàn một ngày, quyên góp vật chất chưa nói, nếu là quyên tiền mang đến nhiều rắc rối như thế nào
sẽ thuận lợi hơn nhiều nếu chính quyền lo việc này, nhưng lúc đó thì tham nhũng canh tranh q lợi ntn, mình nghĩ tới quyền lực những ông cai ngục, thậm chí làm cai ngục cho ng điên cón dễ hơn nhiều, lúc đó thì ng dân có quyên góp không ?
theo loi o HT, nhiều ng không nhận con, con chết k nhận xác, that ra đây cũng chỉ là nối dài cs đuoc bao lâu để họ k gây ra tội ác cho xh, nhưng con ngừoi k thể sống kiểu này, k có thuốc men, môi trương nhiều mầm bệnh, y tế k đầy đủ, sớm muộn gì họ cũng chết
người điên nghĩ gì khi thấy ng xung quanh mình chết ?
có người vô đc một thời gian thì bớt bệnh, tại sao ? nhất là con bệnh tình, 80% vô đây là do thất tình, bất kể tuổi tác, gia cảnh, giới tính, có một ni cô hát bài tình yêu rồi về chùa, mình nghĩ tới con lắc dao động 1 vòng giữa 2 thái cực, nguyên sơ, nổi sóng, điên loạn, rồi bình yên, vòng quay con người y như bốn mùa, xuân hạ thu đông rồi lại xuân.

3, trại sinh hoạt cho bệnh nhân là chủ nhật thứ năm từ 9h30 sáng tới 11h, được xem hát, theo lời a tình nguyện viên thì nói họ đều tỉnh nhưng cách hát vẫn không theo một lối bình thường, nhưng được xem những biểu cảm gương mặt, quan sát cảm xúc con người trong trạng thái bản năng thuần túy nhất chưa bị bóp méo bởi ý thức
hầu hết đều hát những bài buồn làm mình nghĩ trước lúc tâm thần họ đã hát bài này một cách tỉnh táo thế nào, mẹ ơi xuân này k về, cứ như là biết mình bị bệnh
người điên có thủ dâm không, họ thèm khát giới tính, con gái muốn vào trại nam phải có người khác bảo vệ, họ nhìn gái chăm chăm, dù gì thì bản năng vẫn còn, có người còn tán tỉnh trong vô vọng, chị có bồ chưa, cắt móng tay cho em, có ng còn lấy thuốc ra hút tỏ vẻ cool, trong đó mọi ng đều đi chân không, ng mang dép lào là ng tốt nhất

4, ấn tượng của trại là, xin lỗi, ruồi nhiều không thể tả, xin lỗi thương thì thương nhưng thực lòng mình không muốn chạm tay vào người họ, chén bát đũa đều rất  mất vệ sinh, bàn ghế đều bẩn , quần áo họ nổi cặn ghét từng vết, quần áo cũ và xỉn màu, con trai mặc quần áo màu hường, kim tuyến lấp lánh, whash, xé rách, lôi thôi, có nhiều người không chịu mặc gì, kinh dị nhất là có một ông ruồi nhặng bọ rầy bu khắp người , ngủ khắp nơi
nghe nói k có ng tăm cho, họ tắm cho nhau, ng đỡ hơn tắm cho ng bệnh nặng, nhưng mà dù gì cũng thấy không ai có thể sạch được, chế độ ăn uống hằng ngày thế nào có thể k đủ chất, họ bị bệnh về da nổi vảy ghẻ lở gãi móng tay nhiễm trùng tạo ra sẹo, có người mặt nổi đốm đen nhỏ chân tay phù nề- bệnh thận, có ng răng mắt vàng khè- bệnh gan, có ng bàn tay trắng bệch lạnh ngắt mặt k huyết sắc- bệnh tim,
mình hỏi a tình nguyện ở đó nếu ng này bị bệnh thì có bs chữa k, a nói lâu lâu có mời đến khám theo đợt, tiền thuốc thì trại tự mua bằng tiền quyên góp

uh thế giới trong này là một thế giới hoàn toàn khác biệt, nó mang lại đủ cảm xúc,kinh hoàng, vui vẻ, sợ hãi, buồn thương,  mình muốn sống thêm vài ba ngày ở đây để quan sát, để hiểu thêm những điều mình không hiểu, mình muốn đi tới những trại điên khác để xem ntn, có thể làm một trại điên tốt hơn với đk vệ sinh được đảm bảo ?

ăn chay có giúp đc k, mình nghĩ cho họ tiếp xúc với tôn giáo như nghe kinh có thể giải thoát phần nào chăng, quản trại hướng dẫn bệnh nhân vệ sinh quét dọn bằng cách thưởng cho họ thuốc lá, có cách gì để họ bận rộn, k dựa theo kiểu ăn uống dồn dập như đã thấy có lẽ họ thường xuyên chịu đói, đó cũng là một cách, không có sức lực thì chẳng có thời gian đâu mà gây gổ hay gây ra nguy hiểm nữa