Trang

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

từ nào tôi không thể hiểu nổi, từ ấy làm tôi say sưa yêu dấu

cứ như bạn đang ngồi chơi trước nhà vào một ngày mùa hè, bạn không có gì để làm, thời gian không cần thiết, bạn ngồi đó nhìn lên khoảng trời rộng mắt lơ đãng nhìn mây trôi qua, vài từ ngữ kết tinh trong không khí, chúng chờ bạn viết ra, lặp lại, ngân nga. bạn suy nghĩ về cái tên con gái ngày nào bạn sẽ đặt, quán cafe ngày nào bạn sẽ mở, tên một địa điểm dừng chân cho những kẻ lang thang muốn tới, tên bút danh bí mật bạn không bao giờ sử dụng, vài câu ai đó đã nói cứ vang vọng mãi trong thì quá khứ, như ở kiếp sau, như ở khu rừng như trên phố thị như ở đồng bằng như ở buôn làng như trên xe bus, như trong tay nhau như trên giường bệnh như đang cầm sách Marai Sandor ,

những con chữ, chúng rủ rê bạn đi với tôi, bắt đầu cuộc phiêu lưu vào thế giới ngôn từ, ở đó có  điều gì bất ngờ chưa biết ?

tôi muốn nghĩ ra một cái tên unisex, ở nơi đó giới tính bị xóa nhòa, không còn phân biệt. Trong tiếng Pháp, một từ đọc lên có thể gợi màu đỏ con gái rouge table femme fille , hoặc màu xanh, vin garcon poisson con trai,

một từ đọc lên với một người tự kỷ sẽ thấy được hình dáng ngôi sao, xoắn ốc, một đám bụi, lân tinh, hay mùi mạt cưa, khổng lồ hay bé xíu

từ grand big lớn huge chứa nguyên âm khiến bạn muốn mở miệng to, muốn dang tay ra còn từ petit little có âm khiến bạn chành môi khép miệng lại, ng ta dựa vào hình dáng cảm giác để phát minh ra tiếng

chính vị vậy nhờ cảm giác một ng nhạy cảm, bạn có thể hiểu một ngôn ngữ xa lạ trong ngữ cảnh quen thuộc mà chưa hề biết từ vựng nào
 từ peaceful có làm bạn bình yên hay đọc đến happy có làm bạn hạnh phúc

khi trong lòng ngập đầy căm ghét, tôi lặp lại với chính mình " yêu yêu yêu " " thương thương thương"

mặc yên
lam dương
du tử lê
nomad
home sweet home
destination
land
no matter
I
lữ tấn
dương lam hàng
local inn, global friend
trong trẻo
decembré
 tươi sáng
nice
yes i can
we re number 2, we try harder

woody speak easy
sky we fly
little nana cô bé nana
jamie
newspace art

ảnh đen trắng
nền đen chữ tráng
lost stars
galaxies

bò nhai lại

1, nhạc
https://www.youtube.com/watch?v=YC56jnMf95Y
2, bài
https://daysss.wordpress.com/2011/08/26/l%E1%BA%A1c-d%E1%BB%81/
3. cach xai project 2k7 https://www.youtube.com/watch?v=G196vhgqpRo
4 https://www.coursera.org/learn/project-management-basics/lecture/xRdoW/1-1-what-is-a-project
5http://www.wfsj.org/course/index-viet.html
6 invest time n money
http://www.quora.com/search?q=invest#
7 violin http://violininformation.webs.com/playingtheviolin.htm
8 cấc note http://www.violinonline.com/fingeringchart.htm
9. lịch gg https://www.google.com/calendar/render?pli=1#main_7
10 http://spotlightenglish.com/listen/
11 http://www.thenomadhostel.com/index.php/en/
12 lonely planet
13 hair updo http://mariecurie.biz/p/threads/31566/
http://mariecurie.biz/p/threads/31413/

tên logo slogan

nhờ hnay học về quản trị thương hiệu mà nảy ra được nhiều ý tưởng cho tên gọi của đứa con, hy vọng con sớm chào đời trong năm nay, có lẽ sẽ vất vả có lẽ sẽ bận rộn sẽ hi sinh nhiều thứ, mẹ sẽ chuẩn bị mọi thứ có thể
từ khi nghĩ đến con cuộc đời có động lực để sống tốt hơn
cảm thấy giấc mơ làm mẹ đơn thân sắp thành hiện thực, thế là mình không còn cô đơn trong đời

#khongthetinnoi

nhân ngày ra mắt Bờ phone, mình tình cờ nhớ ra một chuyện.

Cách đây một năm, một mình mình chạy xe xuống đèo Gia Bắc, đây là con đèo nối liền Di Linh với Phan Thiết, mình chạy từ Đà Lạt, điểm dừng là một cái làng heo hút đất đỏ, nhà lá thâm thấp, những đứa trẻ không biết nói tiếng Kinh
Nghe tiếng đèo đẹp đã lâu, một mình chạy cả mấy chục cây số trong buổi chiều mà chẳng gặp một ai, khung cảnh hoang sơ và yên bình như đi lạc vào thế giới 2 màu, màu xanh của lá cây và màu xám của con đường, có khi mở ra tầm nhìn rộng đến chân trời, có khi sương xuống vây quanh vách núi cheo leo dựng đứng, chỉ còn tiếng gió reo lời độc thoại, mùi hương cỏ dại và khúc cua liên tiếp nhau, vậy mà đủ đầy.
Đi từ 10h sáng đến 4h chiều, vừa ra khỏi khu dân cư, con đường đã đem đến một bất ngờ: những núi rác!

lần đầu tiên thấy nhiều rác như vậy, mình nhớ tới khu đổ rác ở đèo Dran quê mình, rác xả tràn lan dọc đường đèo, nhưng không phải là núi khổng lồ như vậy, chắc cao bằng 4 người chồng lên nhau, dài 500m, đủ chủng loại màu sắc, nhấp nhô giữa bạt ngàn màu xanh, giữa bao la núi rừng, ngoại trừ nó tạo nên bằng rác nếu không thì mình tin nó là núi thật

i như trong thánh kinh,i như một mẩu trích từ bộ phim WALL-E nổi tiếng, nắng chiều xiên xiên tạo bóng núi rác đổ dài, khung cảnh im lặng không có cả tiếng ruồi kêu, trời giống như vừa mưa xong và không khí mát lạnh

từng nghe bạn mình xuýt xoa về bình minh ở Bagan hay khi đứng trên núi tuyết ở Everest Camp nhưng mình chắc cảm giác cũng giống như mình lúc này
thật khâm phục con người đã tạo ra một tuyệt tác nhân tạo như thế, nó là công trình chung của cả một thị trấn cùng góp sức, từ công nhân viên chức, anh em quan lại cho tới lao động bần nông, không biết đã từ bao lâu rồi

mình sững sờ kinh ngạc đến quên cả việc đưa máy lên chụp , nên mình chẳng có hình cho bạn xem như mọi khi, cơ mà một tấm panorama cũng không thể diễn đạt cảm xúc mình muốn nói

những chuyến đi đúng là open my mind, suốt ngày nhốt mình trong 4 bức tường máy lạnh, thật khó mà liên tưởng những gói bánh kẹo mình mua hằng ngày có liên quan gì tới việc hình thành một núi rác ở một nơi heo hút nào đó.

cả đời mình đến lúc này, chưa hề thấy cái gì gây cho mình cảm xúc trái ngược như vậy, vừa ngạc nhiên sửng sốt vừa hoang mang buồn bã, có lẽ sau chuyến đi về với Eco group thứ còn đọng lại cho mình sau buổi reflection chắc là cái cảm giác đứng trước những núi rác ngày hôm đó.

Thật không thể nào tin nổi !

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

tất cả những gì em thích em ghét hay là toàn bộ con người em

1. em thích mùi bánh nướng phô mai mới ra lò, em thích ăn bánh mì ốp la rắc tiêu, em thích mùi cỏ sáng sớm, em thích ánh nắng vào buổi sáng dọc khu nhà cũ, em thích ngôi biệt thự cổ trên đồi Giấc Mơ, em thích cái cây cô đơn trên đường đi Trại Mát, em thích học tiếng Anh, em thích được ôm vào mọi lúc, em thích mùi mồ hôi của những người con trai em yêu, em thích sưu tầm sách, em thích khám phá những điều mới lạ, em hay bị cuốn hút vào một đối tượng trong một khoảng thời gian, khi em bị cuốn hút em quên đi mọi thứ khác, em là người đơn nhiệm không có bộ não đa nhiệm, em dễ bị xao lãng, nhưng em là người cầu toàn, em hay để ý  chi tiết

2. em luôn là người số 2, em chưa bao giờ là người số 1, em thích hỗ trợ người khác hơn là tự mình lãnh đạo, em không giỏi nấu ăn nhưng vì người em yêu em sẽ thay đổi, nhưng em chưa yêu ai hơn yêu bản thân em,

em thích bầu trời xanh, em thích biển nhưng em không biết bơi, em thích những thứ đủ màu sắc, em thích đồ handmade tất cả mọi thứ theo  kiểu bohemien, em thích những người mắt xanh, em thích nhìn anh khi anh bối rối và xấu hổ trước em, em thích vẻ mặt anh khi khổ sở vì ham muốn không được đáp ứng, em nhớ từng chi tiết làn da anh, khi anh co cơ, đường nét gương mặt anh, em thích kiểu anh khi anh nhìn em, khi anh say, khi gặp nhau lần đầu, anh nhìn em như mọi thứ trên đời đều biến mất, em thích khi anh cột giày cho em, giặt đồ cho em, nấu cho em ăn, nói về những dự định tương lai, kể cho em nghe về tuổi thơ của anh, khó khăn anh đã vượt qua, em thích gối đầu lên tay anh ngủ, em thích những nụ hôn lần đầu, em thích nhìn anh khổ sở vì ghen tuông, em thích ngón tay anh, lưng anh, râu anh, mọi thứ của anh

3.em thích viết ra những mục tiêu và tận hưởng thỏa mãn khi nó được hoàn thành, nhiều thứ cao xa và nhiều thứ vớ vẩn, em thích lang thang những quán cafe, em thích vuốt con mèo, em thích cưỡi ngựa, em thích đi vô rừng, em thích trời mưa, em thích Dalat hơn bất kì nơi nào khác, em muốn đi Ấn Độ và Tây Tạng, em thích nghiên cứu về kinh tế xã hội tôn giáo văn hóa ngôn ngữ, em thấy xa lạ với những nơi chốn đông người, em thấy yên ổn khi một mình.

4.con người em rất mâu thuẫn, em sợ yêu nhưng luôn cố ý gây thương nhớ cho người khác, em ít nói nhưng luôn chọn những nghề đòi hỏi phải gặp gỡ và giao tiếp, em yêu người ta nhưng luôn gây tổn thương cho họ, em sợ hãi thế giới nhưng lại luôn quăng mình vào những cuộc phiêu lưu, em hao hụt năng lượng rất nhiều trước đám đông nhưng em có thể giả vờ như một người hướng ngoại, thích làm khổ chính mình, đôi khi em muốn BDSM, để tự trừng phạt mình, trong em vừa rất vui vừa rất buồn, vừa lạc quan vừa bi quan. khi tâm trạng xấu đi, em muốn ở một mình, em không muốn ai nhìn thấy. em thường hối hận khi chia sẻ chuyện buồn của mình hay khi vừa làm tổn thương người khác

5. trí nhớ em tồi tệ, em rất dở trong việc đưa ra quyết định, hay chịu đựng dưới áp lực. em chưa phát huy được năng lực của mình tùy ý, nó thường được phát hiện bằng sự ngẫu nhiên. em rất dễ bị chi phối, người khác muốn chèn ép em rất dễ, em dễ bị sợ hãi, lúng túng

6. em thích những hoạt động tâm linh, thích tư tưởng phật giáo. trong một đám đông hay một tập thể em luôn để ý người nào sôi nổi nhất hoặc trầm lặng nhất, em bênh vực kẻ yếu đuối, dễ mủi lòng trước hoàn cảnh, hành động theo cảm tính, em biết cái này không hay

em sống trong chùa một tháng. rồi quay trở lại thấy chênh vênh trước cuộc sống bon chen tranh đoạt lạ kỳ, như người chết. mỗi khi anh khởi sinh ham muốn chiếm đoạt mà cứ nghĩ mình là xác chết biết đi mà xem, anh sẽ buông xuôi mọi sự

khi yêu ai mà em thấy khó khăn quá em sẽ nghĩ họ là cái cây, em sẽ yêu không vụ lợi, không có quá khứ không có tương lai, không còn mong đợi, không có ghen tuông giận hờn

đôi khi chìm đắm trong dục vọng, say mê với sướng khổ, em cũng quên mất là mình chết từ lâu, cuộc đời bất quá như một trò game mà thôi

nếu có kiếp sau, em muốn trở thành một cái cây, một cây thông ở Dalat, hoặc cây dương ở xứ tuyết , hoặc cây tùng đêm noel, có thể chỉ là một đám rêu gần hồ Indle cạnh Hy Mã Lạp Sơn

cũng có thể là chim bằng không chân trong truyền thuyết

7. em thích ăn ngon, bất cứ món gì có cheese, khoai tây chiên, không thích uống nước đá, không thích ăn thịt, thích ăn rau, thích ăn chay, thích ăn cay, đậm gia vị.thích đồ ngọt, chocolate, kẹo, bánh ngọt fastfood, em không kén ăn, không thể giấu tính ham ăn khi đói, em ăn một mạch không để ý tới xung quanh không gợi chuyen cho tới khi ăn xong. em không thích ăn cá.

8. em thích viết, đó là cách em suy nghĩ, đầu óc em thường rất lộn xộn. em luôn mang sổ bút theo mình cho dù đi tới đâu, em có cả đống sổ viết dở, đa số em không đọc lại.
em thích đọc những bài viết hay
em ghét nghe nhạc việt, đọc báo việt, hay là nói chuyện với trai việt
ở đây là nhạc nhí nhố như Son Tung hay diva Viet, báo lá cải cướp giết hiếp, trai việt phong kiến tầm nhìn hạn hẹp không có open mind

9. em có nốt ruồi ở chân nên em thích đi, em không gần gũi với gia đình, im a black sheep in my family, em chấp nhận chuyện đó từ hồi niên thiếu vì biết mình không bằng với anh chị em,kẻ xấu số mang nhiễm sắc thể aa, kẻ sinh sau đẻ muộn hưởng hết mọi gien xấu, từ cách suy nghĩ khác người cho đến bệnh ngẫn bẩm sinh không có thuốc chữa, và cái kiểu tự kỷ nhốt mình trong phòng sợ người lạ, em tin rằng ba mẹ bỏ mặc em từ lúc đó,, em chỉ mong ngày rời khỏi nhà đi thật xa. em có bất hòa với mẹ, em ghét và hận mẹ , nhưng rồi em quên mất là mình cũng có mẹ luôn, em chưa từng nhắc về mẹ với bất kì ai
em lớn lên với nỗi mặc cảm và kí ức niên thiếu không mấy dễ chịu , nó ảnh hưởng tới cách em yêu đương sau này, em tin rằng gia đình là một mớ hỗn độn và đau đớn nhiều hơn là hạnh phúc

gia đình là nơi tạo nghiệp, sinh con ra là còn khổ, nên em biết mình không bao giờ biết được một hạnh phúc toàn vẹn mang tên gia đình, cố gắng enjoy em có và chịu đưng cô đơn cũng như phiền phức của bản năng

nên em lao vào mọi thứ khác trừ chuyện yêu, em muốn một công việc khiến em mệt mỏi đến nỗi không thể suy nghĩ nổi nữa, một thứ khiến em nhấc tay lên còn mệt và nhanh chóng ngủ say, một thứ làm tắt luôn cả bản năng và ước mong hạnh phúc

tận sâu trong em cũng có nghĩ đến chuyện lập gia đình nhưng viện đủ lý do rằng mình không hoàn hảo để trì hoãn. tại sao phải chạy theo số đông khi họ coi đó là chuyện đúng. sống khác người đúng là không dễ gì

123456

em định kể cho anh nghe những thứ em thích nhưng lạc đề mất rồi
thôi kệ dù sao chỗ này cũng là nơi để trút hết bí mật
em có những thứ để tự hào ngắn ngủi, nhưng hối hận thì dai dẳng, sai lầm thì không đếm hết
vui nhất là hăng say lao động, quyết tâm chinh phục thử thách, đê mê khoái lạc, mệt nhoài luyện tập
buồn nhất là mất phương hướng, thất bại, cô đơn, buông xuôi, lầm lạc, tổn thương, mất lí trí kiểm soát
em có thể giả vờ thành người tự tin, kiêu hãnh thành công, cuối cung thì em trở thành họ thật.
em biết cho dù em lớn lên đi xa được đến đâu, cho dù mọi ngợi khen em nhận được, cho dù mọi ánh mắt ngưỡng mộ tin tưởng, tận sâu trong em chỉ là một đứa trẻ yếu ớt tự kỷ sợ hãi ngây ngô vẫn ở đó, như một phần quá khứ không thể dứt bỏ
Một điều kì dị số phận run rủi em lớn lên trở thành mẹ em, với đầy đủ những thứ em rất ghét, trí nhớ Dory, ngớ ngẩn, thích đọc sách thích tiếng anh, tôn giáo, lạnh lùng
em nhiều lúc chống lại số phận, em không phải là mẹ, nhưng rồi em thấy mẹ ở trong thói quen nấu ăn dở tệ khi em lớn, sự vụng về, bào chữa, thói gàn dở nắng mưa
đến khổ cho ai yêu phải em, em không có tìm được người nào như ba nữa, liệu em có cứu vớt được đời em ?
em tin vào số phận, em chơi những quân bài được chia, được thua cao thấp, quá khứ qua rồi, tương lai chưa tới, hiện tại đang cố gắng,
_____________
em nhớ lúc nhỏ khi em buồn quá, em biết vào lá thư rồi nhét vào bộng cây thông, để mặc cho mưa gió mục nát và không để ý tới nó nữa
em chẳng có bạn thân nào, lúc đó không có khái niệm về tiết kiệm thời gian, em chơi với cây ở trên đồi suốt buổi chiều, đánh thó mùi gỗ mục vào cánh mũi, nắng trải khắp ngọn cây, nhìn đăm đăm vào chân trời xa tít không có gì thay đổi, em không bao giờ còn cô đơn

em có một khu rừng khiến người ta giàu có khi ở trong nó, một khu rừng vui và một khu rừng buồn, mỗi khi buồn quá không biết làm gì
em thả nỗi buồn vào thung lũng nhìn nước mắt hóa thành sương bay đi, rừng bao giờ cũng làm em vui

khi tình yêu trong em ứ đầy đến không biết trút đi đâu, em nói chúng với những người lạ
khi em thiếu vắng và cô đơn, khi em thèm được ôm, mỗi khi em thất vọng về con người, em lại đi du lịch, những dòng chảy ngưởi và những người lạ blow my mind, fullfill my emty soul, and release my pain, trút tất cả rồi nói tạm biệt và không bao giờ gặp lại
who know a real me ? strangers
em dễ fall in love, em để mặc cho bản năng, em không còn phải cố gắng kiềm chế

sau đó em có blog này, em cần một cái hố đen để thả vào đó toàn bộ con người em, thả trôi không phòng vệ, để chúng trôi nổi trong thế giới ảo bao la, rồi cuối cùng ngón tay gõ phím tiết lộ những điều em chưa biết, những gì trong thế giới bí mật của vô thức
 cho đến khi 25 tuổi


June, 2015

cái gì cũng sai


Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa. 
Tại sao cây táo lại nở hoa. 
Sao tháng Năm lại trong veo đến thế? ..




một hôm thức dậy anh nhìn lại đời mình tự hỏi điều gì đã sai ?

dường như ngày nào anh cũng thất bại. Anh đã quen với thất bại đến mức buông xuôi mẹ.
anh thấy mệt và chán chường, tất nhiên anh sẽ không public cái này nơi công cộng, show vẻ bất cần có chút cay đắng này cho các cô thấy, lũ con bò, lũ losers

anh chưa từng chửi thề ngoài đời thật. chửi thề chỉ biểu hiện cho sự bất lực, mẹ kiếp, anh còn không biết cách chửi sao cho sành điệu và tự nhiên nữa kìa, nhưng anh vẫn muốn chửi một lát, y như lần anh thử hút cỏ, thử uống rượu, thử hôn
cho dù cái vẻ lúng túng kia thật buồn cười, anh biết, các cô nghĩ anh đua đòi muốn tỏ vẻ chơi? anh chỉ muốn thử cho biết, nỗi tò mò có sẵn trong mỗi người , nó đã hủy hoại đời anh, nó cho anh hiểu biết, nhưng giá như anh đừng biết quá nhiều

ba anh là nông dân, nhưng ông là một nhà đầu tư đáng kinh ngạc, ông hiểu rất rõ về chi phí cơ hội, cũng như anh chị của anh, họ đầu tư và leo cao chỉ một lãnh vực trong đời họ.
ông chỉ sai một điều, đó là sinh ra anh, một bức tranh không hoàn hảo

anh sinh ra đời đã là sai mẹ rồi. sinh ra trong một gia đình toàn người giỏi là sai mẹ, giá như anh sinh ra trong một gia đinh nông dân mà tự học tiếng anh được thì anh đã là niềm tự hào. nếu anh sinh ra là con một anh sẽ được hưởng sự chăm sóc toàn lực bất kể anh giỏi dở đến đâu. Anh biết mình là cái quả còi người ta phải ngắt đi để cho quả lớn càng lớn. anh biết anh biết số phận của mình, nó sai sai sai

anh sinh làm con gái đã sai mẹ, với testosterol và sự thông minh không đúng chỗ, anh đã xài hoang tuổi trẻ cho phiêu lưu không có kết cuộc, anh chỉ thích hợp với những mối quan hệ ngắn ngủi chóng tàn, dễ lên dễ xuống như bọn đàn ông. anh sợ những thứ lâu dài. anh sợ yêu vãi đái. ai đó thử nói với anh về một mối quan hệ nghiêm túc và lâu dài anh đã chạy mất dép mẹ

phải đấy đời anh là một chuỗi sai lầm , và chọn sống tiếp đến già cũng là sai lầm nốt. anh quá hèn nhát để tự kết thúc đời mình, giống như anh đã tự giết đi những mối tình đẹp khi chúng còn xanh, trước khi chúng già úa bệnh tật khiến anh khổ sở vì chúng. anh thà tự giết mình, hàng ngàn ngày, trong tư tưởng, mỗi khi tắt điện thoại, mỗi khi tắt facebook, mỗi khi chẳng muốn gặp ai, mỗi khi lang tang hết con đường này đến con đường khác, nó có đưa anh tới nơi anh muốn ?

thực ra anh còn chẳng biết là mình đi đâu giờ

định mệnh.
anh mới là loser
anh muốn nói là trong anh đã chết từ lâu, tất cả hi vọng
anh cười với bọn tỏ tình với anh, rằng tụi nó sẽ chán anh, y như chán tụi nó sau khi biết anh tồi tệ và đốn mạt tới mức nào
nếu có một lăng kính nhân quả soi rọi cuộc đời anh anh đã ước mình cháy thành than cho đỡ nhục
anh còn không yêu được anh thì tụi nào sẽ yêu anh chứ, anh còn chưa lo nỗi thân anh. lũ lừa con, chúng đẻ ra sẽ bất hạnh như anh, anh thôi đi cả ý nghĩ làm single mom, anh chẳng muốn làm khổ ai, trai hay con, anh khổ vì anh đã đủ rồi
anh biết anh biết khủng hoảng thiếu niên, khủng hoảng đầu đời, khủng hoảng lý tưởng, khủng hoảng tình dục, khủng hoảng hôn nhân , khủng hoảng trung niên
anh biết là mình cô đơn hơn cả một cái cây dại. Đến một cây cỏ dại nó còn nở hoa

anh biết biết là mình chẳng biết gì cả

5.2015

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

mỗi ngày một chút

cuối cùng thì anh cũng đọc xong một cuốn sách tiếng Anh sau bao năm trì hoãn
bằng cách tra từng từ một, nhọc nhằn rất, nhưng anh rất thích
1. anh cũng đã biết bơi, chủ nhật nào cũng đi bơi, cho dù trời lạnh 18 độ
2. cuối cùng anh cũng đã uốn dẻo xoạc chân được, sáng nào anh cũng tập, anh chạy bộ yoga hít đất vặn người, đủ tư thế khó, anh đã đứng headstand đựợc
3. anh đã học xong cousera 1 khóa về hoạt động cộng đòng, một về ngôn ngữ, một về nghệ thuật, một về quản lý, một về self improving
4. anh muốn học guitar, anh đã biết đàn khoảng 20 bài, tự học.
anh muốn học violin, anh đã đàn được 10 bài, trong đó có bài canon in D và secret garden
anh đeo mặt nạ trở thành một người chơi nhạc đường phố như anh muốn, vào mỗi tối chủ nhật
5. anh đã biết cứu thương nhờ mỗi sáng sinh hoạt hướng đạo, có thể lên quản trò và chơi trò chơi cho sói con, nhìn nụ cười vui của chúng, bên cạnh đó biết thêm morse và semaphore và có thêm một gia đình khác khắp đất nước
6. anh đã lang thang trong rừng và dẫn các bạn cs đi như ngày nào đó anh đã mơ mà không còn sợ hãi
7.anh đã lấy được Ielts 7.5 và tiếng pháp cơ bản
8.anh đã lấy bằng lái 4 chỗ
9. anh đã có thể typing 100 wpm không cần nhìn phím với tỉ lệ trên 95%
10.anh đã mua được violin điện, một collection cloth và bộ kit sinh tồn đâyf đủ
11.anh biết nhảy mọi thứ từ lành mạnh tới hư hỏng, gây ấn tượng hay là quẩy với bạn bè, mọi ánh mắt đều của anh, vì anh đã chuẩn bị trước
12. anh có thể lên hát một bài tủ cho mình
13.anh có thẻ visa và credit , tài khoản có số dư X con số
14. anh biết phải nâng giá trị số tiền ấy và đạt được mức đủ cho cuộc sống mình ra sao
15 mỗi ngày đều chặt chẽ, mỗi đòng chi tiêu đều ghi lại
16. anh đọc một quyển sách mỗi tuần và viết review vào tuần sau đó
17 mỗi dự định dài hạn của anh đều được chia ra thành mục tiêu nhỏ có thể gắng sức vào mỗi ngày và quản lý bằng microsoft project

cuối cùng thì anh có thể đi bất cứ đâu mà không lo chết đói, trở thành một công dân toàn cầu và tự trang bị mọi thứ cần thiết
anh biết mình can đảm, can đảm không phải vì bốc đồng vì ham muốn mạnh mẽ chốc lát mà vì đã cố gắng mỗi ngày vì đã không rời xa luống cày của mình. anh trân trọng sự nỗ lực ấy, và anh biết nếm hương vị chiến thắng vào ngày cuối cùng anh hoàn thành mục tiêu
những mục tiêu của anh như lực hút anh nương tựa vào mà leo dần lên đỉnh, anh đã đang luôn cố gắng vì ngày đó

anh luôn mỉm cười trước thử thách và thích là người có thể giải quyết mọi vấn đề của chính mình
anh biết phải làm nó bằng cách nào
bằng cách sắp sẵn đề chào đón khi nó đến với câu thần chú mà anh rất thích đã thay đổi cuộc đời anh : MỖI NGÀY MỘT CHÚT

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

it's time to flyyyyy... I'm so fucking high !

1.
 Ngày nào tôi về cũng bị thương, nhưng tôi yêu những vết sẹo, tôi yêu làn da rám nắng của mình, nó là dấu vết cho thấy tôi đã chiến đấu ngoan cường như thế nào, tôi ngấm ngầm tự hào về đôi tay già trước tuổi đối lập với gương mặt ngây thơ của mình, nó nhắc nhở tôi đã trải qua những gì

Nhiều khi tôi khóc trên đường về, vì nhận ra sự thiếu hụt và bất lực của bản thân trong giải quyết vấn đề, vì không đủ sức khỏe, chuẩn bị và rèn luyện cho the right time, để ghi vào to do list thêm gạch đầu dòng mới

Nhiều khi con tim tôi vỡ tung vì hạnh phúc, vì sự đền đáp đến muộn, tôi gục ngã trong sự thất vọng, rồi phép màu xảy ra khi tôi không bỏ cuộc, một giọng nói thì thầm trong đầu, trò chơi này vẫn chưa kết thúc đâu cưng, cho đến khi đồng hồ gõ lúc nửa đêm.

Rất nhiều khi, một mình tôi đi bộ về nhà trên con dốc vắng tanh, nỗi cô đơn ập đến không báo trước, đêm tối lạnh căm,

những thứ đó, con đường biết, dãy phố biết, hàng cây chứng kiến.
mỗi đêm trở về người váng vất men say hạnh phúc, chìm ngay vào giấc ngủ mệt mỏi, sâu đắm không mộng mị

tôi đã nhảy múa trong những bar pub mỗi khi đêm xuống, tôi đã mê mẩn hàng ly cocktail đủ màu sắc, tôi gặp đủ sắc da đủ quốc tịch đủ tiếng nói, luồng người cứ đến đi bất tận, chưa kịp nói hello đã phải thốt tạm biệt, tôi đã hát to lên mỗi khi sợ hãi, tôi đã have crush rồi fall in love rồi break up cùng lúc, mỗi ngày đều vui, ngày nào cũng buồn, tôi đã ép xung trái tim mình đến cực hạn , sợ hãi
Thất vọng
Vui sướng
Cổ gắng
Xấu hổ
Bất lực
Cảm thông
Hưng phấn
Mệt
Gấp gap
Áp lực
Rã rời
Cảm xúc đông đặc trong huyết quản. Và ta biết mình đã yêu đã sống không hối hận. Sống.

tôi chưa bao giờ than mệt mỏi, nụ cười không bao giờ tắt trên môi.

ai đó nói, rất nhiều người nói, em  thật là một cô gái đặc biệt. Yeah, i'm a special girl, because of you.
Mỗi ngày như một cuộc đời, ngày nào cũng đặc biệt. Còn lại gì sau một đêm trở về nhìn bóng mình lặng lẽ khi phố đã ngủ yên. bài hát On my own kết thúc bằng nhịp thở dốc của Lea Salonga, mỗi ngày là một trận chiến, tôi là chiến binh đi làm nhiệm vụ của mình, bằng tất cả hăm hở lên đường, mỗi ngày đều thấy vui chết, số tiền để dành tăng lên đều đặn, trong tôi có một cái cây đang lớn, xanh tươi, reo vui trong gió

tôi tô đủ màu sắc quãng thời gian này, những ngày tháng vô tư nhất, bỏ qua đi bầu trời xám xịt, mỗi khi ngước nhìn mây bay trên trời tự hỏi làm sao tôi có thể buồn được đây. chỉ là một bầu trời xanh rộng lớn mà thôi, bao dung cho tất cả,đủ đầy cho tất cả. đau buồn là một cảm giác xa lạ đã bốc hơi từ ngày hôm qua như nó chưa hề tồn tại

Tôi đã tiêu xài một nhúm những ngày tháng tuổi trẻ đẹp nhất của mình ở đó.
một ngày đáng giá hơn vạn ngày khác, mỗi ngày đều học thêm điều gì mới mẻ, mỗi ngày đều cho đi không tính toán, yêu thương không sợ hãi. Tôi đang rút cạn sinh lực của mình như tằm nhả tơ, như không có gì hối hận, như ngày mai sẽ chết. Tôi đang bay qua cầu vồng đời mình, ngay cả một cái cây một ánh nắng cũng phô bày điều kì diệu. Tôi là con chim không chân trong phim của Vương Gia Vệ, bay mải miết trên bầu trời cao rộng, tựa vào cơn gió để nghỉ ngơi và chỉ chạm đất một lần, khi tôi chết

It's time to down

Đó là thời gian anh thất nghiệp
chắc ai cũng trải qua một khoảng thời gian như thế trong đời
Đó là l úc anh buông thả nhất không mục tiêu không định hướng, đi lêu bêu lang thang không nơi nào để dừng chân không nơi nào để trở về không nơi nào chấp nhận anh, tất cả nhìn anh bằng con mắt không vừa lòng thương hại khinh bỉ, ai nghe thấycũng tránh xa, cứ như thất nghiệp là cơn bệnh lây truyền vậy

Đó là lúc anh dễ bị cuốn hút những thú vui nhất thời, những cơn nghiện ngắn hạn mà binh thường anh thời gian đéo đâu mà làm
    surfing hết web này đến web khác, đọc hết từ Zì tây bương kèn bựa đến các web phản động cờ vàng, nhóm kín group bựa rồi TNXM, rồi xem phim nghe nhạc giết thời gian, cousera đến helpX  couchsurfing, forum voz các kiểu
      đi lang thang qua những quán cafe anh cứ đi lang thang qua những quán cafe, biết quán từ sáng đến tối income bao nhiêu rồi thuộc luôn menu quán, những quán như ổ chuột ngóc ngách chẳng ai biết tới những quán đắt tiền bình thường anh ếu thèm vào, anh toàn đi một mình với laptop hoặc ba lô sách hoặc smartphone, hoặc với sổ viết
      đọc hết sách này đến sách khác, những cuốn dày điên như Suối nguồn của Ayn Rand hay Biên niên ký chim vặn dây cót Haruki Murakami, từ tiểu thuyết đương đại đến cổ điển, đọc đau lộng óc như Milan Kundera hay ngôn tình rẻ tiền Diệp Lạc vô tâm, từ sách kinh tế hay ho như Súng Vi Trùng và thép đến hentai nặng đô,

những cơn nghiện ngắn hạn, bập vào là hết cơn mới nhả ra, không ăn không ngủ, anh không bận tâm đến thời gian
anh nằm liệt 3 ngày tới 1 tuần, ăn ỉa một chỗ, cầm tù chính mình, như con nghiện sợ ánh sáng sợ giao tiếp với mọi người, tay chân anh run rẩy cơ bắp anh yếu nhớt, dạ dày anh co lại da anh khô đi để tránh mất nước , hai con mắt hõm sâu, anh đã mất quá nhiều năng lượng

anh đã quăng mình qua bên lề dòng chảy biến đổi của thế giới, anh như người nguyên thủy homosapien đi trong lòng thế giới, bị đánh thức bởi cơn đói cồn cào

những cơn khủng hoảng tuổi trẻ không thể giết được anh, anh phải chết hoặc sống
không nguyên nhân nào cho chu kì up and down
sau khi down đến tận đáy không thể nào rơi xuống thêm nữa, anh phải raise up thôi
bất kể lí do vớ vẩn gì
chẳng hạn như anh đã sụt đi 5kg trong cơn điên rồ dại dột muốn bỏ đói chính mình, sau thời gian bó gối nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính, anh biến thành gấu ngủ đông, mọi quá trình trao đổi chất đều chậm laị
Jean-Baptiste Grenouille đã chui ra khỏi hang đá đỉnh núi  Plomb du Cantal vùng Massif Central còn anh thì chui ra khỏi phong trọ của mình, ánh sáng đầu tiên, run rẩy kì diệu như mới sinh ra lần nữa, anh tách vỏ trứng sau hàng đêm dài tối tăm chờ đợi số phận làm nhiệm vụ của nó, những ngày sắp tới, một mình, anh sống, sống.

sống chết lặp lại
cứ liên tục như thế cho đến hết luân hồi
nói cho cùng anh cũng quá hèn nhát, hoặc quá dũng cảm để tự sát
tất cả những lựa chọn của anh, nó đúng đắn hoặc sai lầm, anh không giải thích hay bào chữa gì, anh chỉ đơn giản chấp nhận nó

trong từng khoảnh khắc trôi qua
yêu ghét lặp lại
hành hạ người khác rồi lại mong muốn được hành hạ
được thương yêu và bị ghét bỏ
bị mong nhớ và được lãng quên
được ngu ngốc dại dột nông nổi
liên tục tan vỡ và tổn thương
Nhưng cũng không sao, không sao, lựa chọn của anh, nhớ không, trở về từ đống lửa, từ đêm dài , để làm những điều vô nghĩa đó
tất cả đều vô nghĩa trước cái nhìn của Chúa khi cái chết réo gọi, đêm tối buông màn, và Người mỉm cười, xem bi kịch hài kịch con người tạo ra, như một trò vui
THE DARK APRIL
THE PLAY BEGINS

có một cái hố đen trong anh

có một cái hố đen trong anh
anh quăng vào nó tất cả nhũng thứ xấu xa bù bựa nhất
những hắc ắm xấu xa không hề mất
nó chỉ trồi lên khi tâm hồn anh yếu đuối đi
khi anh mất niềm tin vào loài người và chỉ muốn hủy diệt tất cả
khi anh đau đớn vì bị phản bội và chỉ muốn trả thù thế giới
bằng việc mạnh lên
trong lúc tay chân anh quá yếu đuối kém cỏi
anh xù gai với những kẻ yêu anh
anh giấu mình bằng vẻ dửng dưng và lời mai mỉa
bằng vẻ bất cần thô thiển và thứ lí giải AQ
cùng lúc ấy đứa trẻ trong anh run rẩy ngước nhìn anh bằng đôi mắt ướt nước
muốn được ôm ấp
thèm được vỗ về
cần được yêu thương
tha thứ cho anh đi 25 tuổi thu thập đủ loại chứng nhận đã có đôi lần để hormoon dẫn dắt
anh thả bản năng trong người ra ngoài dạo chơi một nhát
mẹ anh đâu phải thánh đâu
kẻ hiến mình trong lầm lạc cuối cùng cũng nhân kết cuộc
người ta rồi sẽ thấu con người anh
với tất cả xấu xa và tốt đẹp nhất
rồi đến khi anh nằm dưới ba tấc đất
nhìn vũ trụ xoay vần trong chốc lát đã ngàn năm
qua đi
trăm năm qua đi
mười năm qua đi
một năm qua đi

Tất cả rồi sẽ qua đi
19/05/2015