Trang

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

thử viết về tình yêu



Hôm nay là deadline ngày cuối phải nộp bài, vì tôi đã hứa

Như mọi khi, tôi uống một mình trong tầng gác mái cuộn trong chăn ấm với một túi bánh mì vụn, cơn mưa đá ngoài kia ồn ào nhưng đầu óc tôi vắng tanh không một ý nghĩ. Cảm giác chếnh choáng vodka làm tôi muốn khóc một chút, cảm giác rưng rưng không thành nước mắt, là thứ khí trơ của tuổi không còn muốn yêu

Từ buổi đầu tôi nghe được những lời thương yêu tưởng chừng vô tận, rồi sau đó, vẫn là những lời ngọt ngào, nhưng dành cho người đến sau, search nick skype Ex thì đội ơn Google kết quả là một trang web đen chuyên chăn rau và kí sự check hàng

K nói tui vừa mới có em bé, được một tháng rồi, với người yêu cũ, còn người yêu cũ thì đã yêu người khác, tắt điện thoại, không liên lạc được ...tôi ngồi thẫn thờ trong khi nghe kể, có gì đó nghe như chua xót

tôi gọi cho N, N chơi với tôi 6 năm kể từ khi xa nhà, yêu bạn cùng lớp, học đại học rồi ra trường, đám cưới, không có gì tự nhiên hơn thế, tôi chứng kiến tình yêu hai người thăng trầm ra sao, một tình yêu 5 năm bền vững,  Tháng trước, hai người ly hôn sau 1 năm chung sống, tôi không hiểu tại sao

Nexx nói tôi viết về tình yêu, nhưng tôi chẳng biết tình yêu là gì

lật lại những entry mình viết trên blog cũ, 5 quyển nhật ký từ thời học sinh, tôi cười chính mình tuổi 18 gồng mình làm người lớn, mơ một tình yêu lý tưởng màu hồng, ngỡ rằng suốt đời mình ở mãi bên một người, chỉ yêu có một người. Tôi chỉ là một đứa non nớt cứ tưởng mình trải đời nhiều lắm
20 tuổi đổ vỡ niềm tin trong tình yêu, tôi không viết blog nữa,tình yêu tiểu thuyết chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, lòng đầy hoài nghi và căm giận, tôi đi gieo rắc nỗi đau lên những người yêu mình, và lên chính mình.
Khỏi nói sau đó tôi đã ân hận biết chừng nào
22 tuổi tôi đang đứng đây giữa thành phố này xô bồ đầy cạm bẫy, thật khó để giữ được mình. Khi người ta không lý giải được bản thân mình cần gì và muốn gì, không có một giá trị nào để tin tưởng, hoang mang không biết bám víu vào đâu, người ta dễ dàng sa ngã
giữa nghèo mà sống trong sạch, bị đè đầu bóc lột sức lao động hay là đánh đổi phẩm giá mà không cần lo nghĩ cơm áo gạo tiền nữa

Sex là một món hàng giá trị để trao đổi, hay sex là phẩm giá ?
Tôi thích nghĩ rằng sex là một món quà để trao tặng
một quà tặng tuyệt vời chứa đựng bản năng, lý trí và trái tim

Bản năng là thứ con người sinh ra ai cũng có, và chịu ảnh hưởng từ nó, đó là khi người ta bỏ tiền ra để mua khoái cảm , hoặc dùng sức mạnh cưỡng đoạt để thỏa mãn sinh lý , trái tim họ không yêu,lý trí họ không chấp nhận
Lý trí, là khi đàn ông bỏ tiền hay dụ dỗ tán tỉnh với mục đích cuối cùng là xxx, vẫn có sự thỏa mãn, nhưng họ không yêu
Trái tim, khi yêu một người  và muốn làm cho người đó hạnh phúc, có sự hiện diện của lý trí, và dùng bản năng để thực hiện nó, nó đạt đến mức độ thăng hoa nhất khi cả hai cùng như vậy

Đó là tôi nghe một anh già kể lại vậy thôi,
anh kể lại cảm giác khi ôm vợ mình vào lòng sau một ngày mệt mỏi, nhìn đứa con gái yêu đang ngủ say, anh thấy đầy đủ trọn vẹn hạnh phúc.

Anh hỏi tôi từng yêu mấy người rồi, tôi không nhớ , đúng là không nhớ thật, những gương mặt từng đi qua trong tâm trí tôi không thể nhớ được ai, những cuộc tình thoáng qua, những cơn say nắng chỉ là cách xốc lại cảm xúc cho chuỗi ngày sắp tới trở nên đỡ nhàm chán, tôi học được cách yêu rất nhanh và buông rất nhanh, cảm giác choáng váng nhẹ nhàng êm dịu, không đủ để làm tôi đau đớn, cũng không để lại ấn tượng sâu sắc gì

Làm đúng hay sai tôi cũng không biết, tôi thấy an toàn với nó, hài lòng với nó, tôi đang và sẽ tiếp tục như thế

Tôi chẳng buồn nhớ mình đã có bao nhiêu lần say nắng trong đời

Tôi chỉ nhớ duy nhất một chuyện.
Trong phòng khám cũ nơi tôi làm có một vợ chồng già hay đến khám định kỳ. Ông bị cao huyết áp, bà chạy thận, họ không con cái không họ hàng, bao giờ ông cũng nắm tay dắt bà đi bộ từ sáng đến xế trưa để khám, lần nào cũng mặc áo, đội nón cho bà thật dịu dàng. Tay ông run run vì bệnh khớp , gương mặt bà biến dạng vì bệnh thận, nhưng tôi nhớ bà đã cười với ông móm mém, hiền lành. Đó là hạnh phúc giản đơn mà tôi mong đợi

gặp nhau, yêu nhau, có được nhau, kết hôn, chưa hẳn là hạnh phúc. hạnh phúc là khi chấp nhận cùng một người sống đến đầu bạc răng long để chăm sóc cho nhau đến cuối đời, mà đôi khi cuộc sống không như ý, người ta không đạt được điều mình muốn

Kí ức bằng cách nào đó đã tự gói ghém chính nó trong chiếc hộp vô hình , để tôi tiếp tục làm người bình thường ngây thơ khờ dại. Có đôi lần tôi mơ hồ về mảnh ghép của bức tranh xa xôi như kiếp trước đã từng, nhưng thôi, tôi không muốn nói về nó, nếu khơi dậy kí ức , tôi sẽ khóc mất, nên tôi muốn để yên nỗi đau của mình, trong một thời gian nữa. Chuyện gì rồi cũng có thể quên được hết, trái tim biết cách tự thu xếp và ổn định dần theo thời gian

Trong số những đàn ông tôi gặp, những người không tên tuổi không gương mặt, tôi đã từng yêu ai chưa ?
Chắc chưa đâu,
Nên tôi chẳng hiểu gì về tình yêu
Nên tôi nhắn với Nexx em chẳng thể viết được một bài về tình yêu như đã nói