Trang

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Mình đã từng yêu

Có vài điều kì diệu đã xảy ra trong chuyến đi đó.

Một hành trình vô định, những con đường trải dài và thẳng tắp, không có kế hoạch, tụi mình thích thì đi, thích thì dừng, ăn đâu cũng được, hít thở no nê khí trời và ánh nắng ấm áp miền duyên hải
Chẳng ai nghĩ tới chuyện chụp hình, quá sức enjoy mọi thứ ,sợ lỡ mất từng khoảnh khắc đang trôi qua, thời gian đếm ngược càng khiến tụi mình níu tay nhau chặt hơn. Lúc này Phil vừa mới khỏi bệnh sau cơn sốt tối qua ở Bãi Dài resort, dự định chạy tới mũi Ninh Phong bằng chuyến phà 12 giờ trưa ở làng Vạn Giã nhưng không kịp, tụi mình deal với một ngư dân ra đảo bằng thuyền cá, đảo nào cũng được miễn là nước sạch, tụi mình muốn đi ngắm san hô. Làng ở đây rất hiền, chủ yếu là nhà nhỏ, con người thân thiện chất phát như bất kì một làng quê nào khác miền biển, và chưa có bất kì dịch vụ nào, dân làng nghe tụi mình nói ý định thuê thuyền ra đảo chơi nghe chừng rất lạ lẫm, thoạt đầu ai cũng từ chối, mình thuyết phục mãi lát sau ông chủ thuyền chở đến một đảo nhỏ có cát trắng trải dài, lúc này thủy triều đang lên chiếm dần bãi cát, khung cảnh tuyệt đẹp như trong một scene trong phim 3 Idiots, một vệt trắng dài cắt đôi màu xanh bầu trời và đại dương, mà sau này mình mới biết nó chính là Điệp Sơn - con đường trên biển - nổi tiếng. Một chuyến đi không được kể lại bằng những bức ảnh đẹp chụp bằng máy xịn, chỉnh lightroom, không phải dành cho người ngoài nhìn vào để nhận xét đúng sai, chỉ có tụi mình mới biết mình đã từng hạnh phúc ra sao

Lần đầu tiên mình có thể bơi cao hơn mực nước biển 1m5 nhờ có Phil bên cạnh, tụi mình cùng bơi tới trại nuôi cá ở gần đó, một ngôi nhà nhỏ lênh đênh giữa biển khơi, kì lạ là cảm giác bình yên bên anh ấy, mình thấy an tâm không còn sợ hãi, rồi mình nhận ra biển xanh bao la và diệu kì như nào, dưới biển mở ra một thế giới mình chưa biết, có những sinh vật tuyệt đẹp như phil đang bơi bên cạnh mình đây, thầm cảm ơn những ngày đang sống, những ngày đã từng ra hồ Phù Đổng học bơi đến mức đổ bệnh cả nửa tháng. Nếu không có anh ấy, mình sẽ không bao giờ tới được đây, mình không còn muốn đi một mình nữa, cảnh đẹp để làm gì nếu thiếu một người yêu thương cùng chia sẻ. Người ấy giúp đỡ bạn, nhìn bạn lớn lên, bên cạnh bạn lúc khó ở, lúc bạn sợ hãi và yếu đuối, và chứng kiến bạn chiến thắng nỗi sợ đó." I know you stronger than you think" " I just feel safe because you're there " Tụi mình bước đi trên bờ biển, massage cát, đi vòng quanh đảo bằng miếng xốp và mang dép nhặt được, mỗi bên một chiếc khác nhau, nhặt đủ thứ trôi dạt từ đất liền từ vỏ ốc tới bút chì, bao cao su còn nguyên tới chai lọ đủ kiểu, vừa đi vừa nói chuyện nhảm nhí kiểu như mình lên đây dựng một cái lều để ở thì sao.

Đọc trộm nhật kí của bạn ấy về chuyến đi này, bạn viết như có một cái gì sống lại, cảm giác từng giống như bạn với Thảo, vợ cũ, đã từng có. Mình ghét bị so sánh, nhưng ít nhất, bạn ấy hạnh phúc, yêu đời và không hối hận vì tất cả những gì đã trải qua, mình cũng vậy.

Một năm sau nhìn lại mới nhận ra, lúc này , mình cũng đã rất hạnh phúc, hạnh phúc biểu lộ trong gương mặt, trong ánh nhìn rạng ngời mà những người thân mình có thể nhìn ra được trong những bức ảnh như lúc này, thậm chí sau khi xem lại mình vẫn thấy hạnh phúc tỏa ra từ đây, anh chị mình bảo mình suốt ngày về nhà cứ lầm lầm lì lì, chưa bao giờ thấy mình cười tươi như thế.

Sau này do công việc, mình vẫn tiếp tục gặp những người nước ngoài, những người nói tiếng Anh từ nhiều nơi trên bản đồ, có nhiều người giàu có và thú vị, nhưng không còn một crossbreed guy mắt nâu nào nữa, không có một chàng trai nào cùng mình đi hitchhike và cắm trại bên bờ biển, không còn ai thích chơi ukelele và hát một bài duy nhất của Bob Marley, waiting in vain.

Thời điểm mình thực sự rung động trong đời, thực ra rất hiếm khi, có thể làm điều điên rồ mọi lúc, ngày mai là một bất ngờ không thể đoán trước, và dũng cảm, và tự ti, và xấu hổ, mạo hiểm tất cả mọi thứ mình có để ở bên anh ấy, tiếc là, mình chẳng có gì nhiều.
Mình đã từng yêu bất chấp hiện tại quá khứ tương lai. Mình đã từng yêu, vấp ngã, sai lầm như rất nhiều người đã làm, thật may, hay thật không may, mình làm điều đó với Phil, có một tâm hồn hoang dã hippi ,thành thực, trong sáng, mạnh mẽ, tử tế. Tâm hồn bay cao bị đốt nóng và vỡ tung khi va chạm với thực tế khắc nghiệt, mình trở lại là mình, lo áo cơm, lo cuộc sống, phil vẫn tự do như thế, bây giờ đã trên một chặng đường rong ruổi mới, một địa điểm khác, có thể gặp cô gái nào đó khác.

Mình có thể gặp rất nhiều người trên website hẹn hò trực tuyến, bạn mới , khách hàng, người lạ, người quen. Có đôi khi kí ức của Phil nhiều lúc trở lại, nó làm mình run rẩy vì nhận ra mình đã từng yêu và không còn muốn yêu lại, tât cả rồi sẽ kết thúc trong tổn thương như vậy, mình nói với Lafore không còn ai tốt như anh ấy, không còn ai ôm mình trong những ngày mưa, không còn ai nói cho mình nghe về nhân chủng học về  nguồn gốc loài người, không còn ai có thể cười nhạo mình khi mình mặc cái áo Cosangeles  và kiểu chào shaka có thể làm trái tim mình tan chảy thêm một lần nữa.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét