Trang

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Én phiêu du

MỘT NĂM RƯỠI THAM GIA HƯỚNG ĐẠO
           Không đếm nổi những ngày cắm trại ngủ qua đêm outdoor được bao nhiêu lần nữa. Tối qua ngủ ngon chưa từng thấy, giá lạnh không còn là vấn đề nữa, không còn bị đánh thức vì tiếng muỗi vo ve. Cảm giác chân tay nặng nề, chìm vào trong giấc ngủ không mộng mị, yên ấm như trong nhà mình. Vì ngoài kia là tiếng gió đêm thổi qua lá thông xao xác, vì mùi củi cháy thơm, vì tay bóc vỏ khoai nướng còn vương mùi khói, vì không khí trong lành, vì ngoài kia có người canh gác. Mới ngày nào còn thức cả đêm vì sương thấm ướt lều, vì mặc không đủ ấm, vì muỗi cắn sưng vù tay, những ngày ấy đã qua để thích nghi với cuộc sống ngoài trời, giống như sống một cuộc đời khác.
Hướng Đạo là một cuộc đời khác.
Người ta cần sống nhiều cuộc đời trong cuộc đời mình.

         MÌNH ĐÃ CÓ TÊN RỪNG
Tên rừng là một tập tục của Hướng đạo, bao gồm tên một con thú trong rừng và từ ngữ miêu tả đặc tính nổi bật.
Lúc đầu chẳng có gì hứng thú với trò này. Trước đó một ngày mình vẫn còn nghi ngờ. Xem xét lại những tên rừng hồi xưa, mình thấy có nhiều tên rừng độc lạ, thể hiện sự sáng tạo trong ngôn ngữ như tr Hà Dzũng Thiên Nga Tạo Tác, Gấu Hì, Đại Thử Thành Thật, Bò Lém, Sói Trầm Lặng, Sơn Ca Mùa Đông, Hải Điếu Lý luận...những cái tên không đụng hàng và có những câu chuyện liên quan gắn liền với đặc tính và ngoại hình của người đó.
Mình rất ghét bị áp đặt, còn những người kia, họ biết gì về mình ? Họ có biết những gì mình đang làm, những gì mình hy sinh, và đã trải qua không ? Họ có quyền gì đặt một cái tên mới sẽ gắn liền với cuộc đời hướng đạo, mình còn không nhớ tên được hơn 5 người trong số 30 người ở hội đồng rừng hôm đó. Mình sẽ từ chối ngay những tên nữ tính và tầm thường dễ dãi, cứ con gái là phải đặt Thiên Nga hay sao, mình không thích tên nữ tính, mình thích Gấu Panda biểu tượng wwf xăm trên cổ tay, hoặc Ngựa hoang dã, hoặc Chim tự do.
Tưởng tượng người ta đưa ra một cái tên rồi mình nói không thích tên đó. May sao, ai đó đã gọi mình là Én Phiêu Du. Nhớ lại những chuyến đi rong ruổi phiêu lưu trải nghiệm đã qua thấy sao mà Ok.
Giống  như đối với một số người, mình sẽ đội một cái mũ đình kiến khác nhau, vì hình ảnh của mình phản ánh ấn tượng thế nào trong con mắt họ. Đối với cha mẹ mình là một đứa con khó thuần hóa lúc nào cũng muốn vượt rào thoát khỏi vòng tay gia đình, với bạn bè mình là một đứa dở dở ương ương kì quái, đối với ex thì mình lại yếu đuối tâm tính thất thường,
Theo truyền thuyết kể lại, nếu một người chấp nhận cái tên mới mà cộng đồng dành cho mình, nghĩa là tự nguyện chịu ảnh hưởng của cộng đồng đó với mình, trong chừng mực cho phép của bản thân. Giống như trong đạo Phật, họ có pháp danh, trong Công Giáo có tên Thánh, Hướng Đạo có tên rừng, bán hàng đa cấp có danh hiệu...
   Én, female vừa male, unisex, không quá phong trần bụi bặm, không quá ngoan hiền rập khuôn. Chịu.
Mình đang tập bay. Cởi bỏ gánh nặng, làm điều tử tế, rèn luyện bản thân, cố gắng vượt qua giới hạn. trước mắt mình, những con đường còn dài, những chân trời thẳng tắp. rồi không thiếu khốn khó thử thách. Mình cứ bay đi thôi, vì sinh ra với đôi cánh và tâm hồn tự do, mình thuộc về bầu trời và sinh ra để được bay, khám phá chân trời mới, dang đôi cánh theo cơn gió thiên di, bay trong gió bão, trong bình minh, qua cánh rừng, qua cánh đồng , nhìn thế giới thật đẹp thật to lớn rồi mình trở về rừng.
          KHI MÌNH NẮM TAY NHAU THÀNH MỘT VÒNG TRÒN.
Mình không thể đi sinh hoạt mỗi chủ nhật, mình không trông coi bầy đàn như một số người kì vọng, mình không giữ liên lạc với mọi người trong hướng đạo thường xuyên, lúc xa lúc gần. Mình không thuộc những bài hát hướng đạo, mình không biết nhiều về kĩ năng.
Nhưng có những mối liên kết đã hình thành trong 2 năm qua. Khi mình nắm tay thành một vòng tròn, mình đã bỏ qua những hiềm khích cá nhân, mình có thể gạt ra cảm xúc tiêu cực từng có để tiếp sức cho người khác, mình muốn đóng góp, mình muốn vòng tròn mạnh hơn thì mỗi cá nhân cũng phải mạnh, mình muốn có một buổi hội trại thành công tốt đẹp.
Sau 2 năm, mình đã cân bằng mọi thứ một cách tự nhiên, giống như hai người bạn thân, cho nhau tự do và có mặt khi cần. Mình tin người này và When you need help, I'll be there, You can count on me. Mình cần vượt qua trắc trở trong cuộc sống riêng một mình và cần đi uống cà phê một mình. Mình cần thỉnh thoảng có bạn đi cắm trại 2,3 tháng một lần, rồi ai trở về công việc người nấy, chia sẻ sở thích chung, giá trị và mối quan tâm chung.
Đêm vừa rồi tụi mình nói với nhau về chính trị. Lâu nay không nói không có nghĩa là không quan tâm. Chính trị ảnh hưởng tới mọi mặt đời sống, kinh tế văn hóa xã hội giáo dục y tế. Hướng Đạo không là ngoại lệ. Khi đọc một bài viết ad của Human in New York viết khi Donald Trump mới đắc cử, Mình nghĩ đến câu nói của anh Cứ Nguyễn, anh Tiêu Quốc Đạt : KHi ta yêu một điều gì đó tận cùng, ta không thể không quan tâm đến chính trị. ngay cả tổ chức phi chính phủ. minh chứng là những nghệ sĩ bị chụp mũ phản động. Mọi con đường lên núi đều có một điểm chung là đỉnh núi. khi đã chín muồi về kiến thức trải nghiệm vốn sống, bạn không thể không biết về cái bầu không khí mình đang sống trong nó là như thế nào.
Mình ngạc nhiên khi các bạn trẻ hưởng ứng, chứng tỏ các bạn biết, và qua đó tụi mình chia sẻ giá trị chung, cũng từng hỏi câu hỏi mình đã hỏi, cũng những băn khoăn trăn trở, tại sao mình đi HĐ chơi nghiệp dư hay sao,  cũng đặt Hướng Đạo trong thế giới phẳng, khi nào nó được công nhận và được tự do phát triển, thoát khỏi vòng kiềm tỏa của chế độ, khi đó mình mới có những trưởng giỏi, được trả lương, chuyên nghiệp như bên nước bạn.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét