Trang

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

I have a little dream about

Note này chịu ảnh hưởng bởi đại ca fishfree, em đã mất sdt lẫn địa chỉ của anh khi lỡ tay xóa hết mail

1.đó là một cái nhà nhỏ 80m2 trên đồi, tốt nhất là ở Đà Lạt, cửa gỗ sơn màu trắng và trồng những khóm hoa tím nhỏ li ti, nhà có ánh sáng mặt trời không  bị những nhà cao tầng che khuất, không khí trong lành và trong gió tôi nghe thấy hương hoa đỗ quyên mới nở. Tốt hơn là có cái balcon nhỏ có ghế bố mỗi chiều nằm lười đọc sách
2. nếu mà có thật nhiều tiền, có lẽ cũng sẽ như bây giờ, cũng đọc sách mỗi ngày, cũng lâu lâu đi ăn quán nào đó ngon, cafe một quán yên tĩnh có nhạc hay và có bartender đẹp trai, cũng đi du lịch một mình khi thấy chán và tập tành nấu ăn cho dù n lần tuyệt vọng
3. nhà có nhiều gương, gương phòng tắm, gương phòng ngủ gương phòng khách, biết đến bao giờ mới hết yêu bản thân và bớt đi cái tật nói chuyện một mình
4.nhà có cái kệ sách to đụng trần, sô pha êm ái và piano nữa 
5.để em nghĩ một lúc về người đàn ông lí tưởng của mình. người yêu lí tưởng của em chắc là một "quái vật " đầu to mắt cận, thích đọc sách
6.Em luôn nghĩ sẽ tìm thấy định mệnh của mình trong nhà sách, thư viện, bảo tàng, triển lãm, hoặc trong chuyến du lịch một mình tới nơi nào xa xôi, kiểu hoàn cảnh ít có khả năng xảy ra điều gì lãng mạn, mọi lời nói đều im tiếng nhường cho nỗi cô đơn trỗi dậy, em không còn thấy gì khác ngoài hình ảnh mình phản chiếu trong đôi mắt người kia
7, rồi mỗi buổi chiều mình sẽ đi dạo cùng nhau , những con dốc nhỏ quanh co rải rác hoa dại xung quanh, và hươu nai hoang sơ như DL những năm 50, sẽ uống rượu hâm nóng mang theo và bánh mì nhà làm, nhìn kìa sương mù nhuộm hồng xung quanh khi mặt trời rơi chầm chậm xuống chân đồi
8, ở đó không có thời gian, ở đó chỉ có 4 mùa, mùa hoa quỳ, mùa hoa đào, mùa phấn thông, và mùa cửa sổ
9.Em càng sống càng thấy ước mơ của mình teo nhỏ trước cơn bão cơm áo gạo tiền, chẳng còn đủ mộng mơ để làm người tình của Che hay trở thành một nửa Teresa nữa, hạnh phúc quá chật cho 7 tỷ con người, hạnh phúc giờ đây chỉ là hai bữa cơm ngon, một căn nhà nhỏ sau một ngày mệt mỏi trở về dọn dẹp tổ ấm cho tươm tất và góc kia em biết có một vòng tay đang đợi :

Lãng đại ca, sao anh không viết bài giáo chã ở tathy mà lại ở đây chơi Candy Crush, trong phòng của em ?