Trang

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Nố èn, nô en

hôm nay là một ngày rất vui đối với anh

1. anh ngồi nhà chơi không nhưng được một đơn hàng ngon lành, tháng tới không sợ đói rét nữa, anh có tiền đóng tiền nhà, điện nước, violin, club, toeic, internet, trả nợ và mua vài thứ anh thích( sách , face, lense )

2. anh gửi cho ba mẹ một cái bánh khúc cây, bằng cách chuyển khoản cho cô làm bánh gần nhà, một hành động hiếm hoi với một đứa vô tâm như anh, và anh cầu mong ba mẹ đừng gọi điện cảm ơn

3.a đòi được một con nợ khó đòi, a có thêm tiền để xoay chuyển, làm nghề anh mới biết việc a ghét nhất trên đời là đi đòi nợ, ghét thứ nhì là cho mắc nợ

4.a biết chia sẻ thêm một tí,
    a ngồi tô màu với cháu anh buổi sáng, ánh nắng trên gương mặt lông tơ của nó,những nét ngây thơ lẫn những nét già giặn trước tuổi, sự bộc bạch tự nhiên làm anh dễ chịu, dành thêm chút ít thời gian bảo vệ chúng anh càng thấy e dè sống trong thế giới người lớn
    tối nay, anh đưa khăn giấy cho một người anh ghét, và nói nó dạy cho anh kế toán, chỉ có anh mới hiểu sự ngoan cố trong anh cỡ nào khi 2 năm trời anh không thèm liếc nó lấy một cái, dường như sự dịch  chuyển mùa làm người ta dễ mở lòng hơn

5.anh chưa có người yêu, nhưng a thích vài người và có vài người thích anh, nhưng anh thấy như vầy ok hơn, năm 2009 anh lang thang hiệu sách, năm 2010 thì đi tới nhà thờ một mình, năm 2011 thì è cổ partime, ít ra Noel mùa này anh không còn FA nữa, anh đi với bạn-trai-tiềm-năng số 1 và số 2

6. anh được nói chuyện với vài người xinh đẹp tài giỏi và tốt bụng, nó thay máu cho cái không khí ứ trệ lo toan mấy tháng qua

7. anh đàn được bài twinkle và nửa bài jingle bells rồi,và tập đánh máy protyping bài số 8, thật vui khi làm được điều trước đây 1 tháng mình nghĩ không thể, anh sẽ đặt những thử thách mới cho mình và anh biết mình sẽ còn cố gắng nhiều lắm

8. lâu rồi anh mới viết lại, vì anh thấy mấy thứ mình viết như shit, đọc lại ôi sao mà mình yếu đuối/ bẩn bựa/ xấu tính/  dốt/ vô dụng... nên anh chỉ muốn ghi lại niềm vui thôi, để ướp lạnh  niềm vui kéo dài thêm chút, và anh đã nghe mùi hương cherry chín dịu ngọt lẫn tiếng gió rượt đuổi nhau trên mái ngói, rất gần bên anh