Trang

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016

....sợ gì mà không sợ

Cơn bệnh bất chợt khi anh trở về nhà, may mà ở nhà có người chăm sóc, có người để kêu đau với, có người để vòi vĩnh, con muốn ăn cái này, muốn uống cái kia, đôi khi là con không muốn ăn cơm đâu

Chưa bao giờ anh trải qua cơn đau muốn chết đi kiểu này, lúc này tiền kiếm được bao nhiêu cũng trở nên vô nghĩa, danh hiệu thành tích gì cũng chẳng màng. anh muốn chết đi thật

Tự hỏi anh đã làm gì sai, anh làm việc 20h một ngày có gì sai, quên ăn quên uống, anh ngược đãi cơ thể và giờ là lúc nó biểu tình, nhắc nhở anh thay đổi, luyện tập đều đặn, đi ị đúng giờ, uống nước đủ, ăn nhiều rau.

Khi anh bệnh, anh chỉ thấy mình hoàn toàn yếu đuối và vô vọng. Anh sợ mình sẽ chết trẻ. Và nhiều nỗi sợ khác. Anh sợ những toan tính thường ngày sẽ làm anh mất đi con người phóng khoáng vô ưu anh từng là. Anh sợ những lợi ích nhỏ nhặt khiến anh phải hi sinh những người bạn tốt mà đáng lẽ anh sẽ có. Anh sợ cám dỗ trên đường đi có một lúc nào đó khiến anh mất kiểm soat bản thân, muốn thử "một lần này thôi" nhưng anh biết nhiều khi mình trượt dài trên con đường tội lỗi không còn đường quay lại. Anh đã từng cố gắng làm người tử tế, anh làm việc cực khổ với mức lương rẻ mạt. Tử tế có đảm bảo cho anh một cuộc sống bình yên với những gì anh muốn. Không đủ để mua quyển sách anh thích, để nấu một món ăn ngon, anh nhủ mình đã chọn sai rồi sao.
Người ta chỉ quý trọng sự trong sạch khi bản thân đã lỡ nhúng chàm, anh cũng là một người từng làm sai rồi biết quay lại, cũng là người từng xấu hổ vì đồng tiền lừa dối, cũng có lúc như sáng nay, tự hào cầm trên tay đồng tiền sạch do chính anh làm ra.
Và anh tin một lần nữa vào sự tử tế. Có đức mặc sức mà ăn, anh muốn tin vào thiên lương con người, anh muốn làm người tốt trước hết cho bản thân anh, để đôi mắt anh trong nhìn cuộc đời, nhìn bầu trời xanh hôm nay mà không phải cúi gằm xấu hổ. Khi anh nhìn người khác, hay người khác nhìn anh, họ luôn luôn biết những gì anh làm, những gì anh lựa chọn, hay anh hy sinh cho. Và anh đang trả giá cho lựa chọn của chính mình mỗi ngày, đều cố gắng diễn trọn vai
Để làm được điều này không phải là hi sinh của riêng mình anh, mà là nhờ cả tầm nhìn của leader, tụi anh gắn bó vì chia sẻ những giá trị chung, tụi anh có lí do để kết nối thành một team và giữ vũng giá trị đó, mỗi người đều phải hi sinh vì cái chung.
Anh đã từng bị đả kích rất lớn, anh đã kinh qua gian nan tuổi trẻ lạc lối, anh đã từng đau đớn và vấp ngã, mỗi bước đi tiến về phia trước đều tiềm tàng hiểm họa của thứ mới chưa biết. Nhưng anh vẫn tiếp tục, mỗi ngày mở mắt là anh tự hỏi hôm nay mình sẽ đối mặt với những gì, anh mặc đồng phục như chiến sĩ cầm súng ra trận, uh thì đằng nào cũng phải chết, chắc không phải hnay.
mẹ, từ lúc biết mình phải lớn lên đến giờ, ngày nào con cũng sợ hãi