Trang

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

ghi chép về trại tâm thần, ấn tượng không quên

Sau khi trở về mặc dù rất mệt nhưng không thể ngủ được, không có cách nào sắp xếp ý nghĩ một cách lớp lang rành mạch được nên đành mở máy trút bớt vào đây

1. tại sao một cơ sở tư có thể xây dựng và hoạt động 12 năm ?động cơ thúc đẩy ? sao không có một bác sĩ nào ở đây ? chỉ có một điều dưỡng lo việc thuốc men ?
-theo lời kể bác Hồ Trần thì chính quyền có người ủng hộ có người không, chưa nghe tt phía bên kia nói gì
mua thuốc định kỳ bao lâu một lần, bệnh tâm thần phải có thuốc kê đơn, và nhóm thuốc là k thể mua đại trà, sao họ mua được ? nếu làm vườn thuốc nam thì có nhưngc thuốc gì ?

2 nguồn chi phí duy trì hoạt động cho trại là từ đâu, có khá nhiều cơ sở từ thiện tới dây, trong ngày cn 13/4/2014 a tới thì đã có 4 nhóm trong một buổi sáng và theo lời cao điểm thì có tới 8 đoàn một ngày, quyên góp vật chất chưa nói, nếu là quyên tiền mang đến nhiều rắc rối như thế nào
sẽ thuận lợi hơn nhiều nếu chính quyền lo việc này, nhưng lúc đó thì tham nhũng canh tranh q lợi ntn, mình nghĩ tới quyền lực những ông cai ngục, thậm chí làm cai ngục cho ng điên cón dễ hơn nhiều, lúc đó thì ng dân có quyên góp không ?
theo loi o HT, nhiều ng không nhận con, con chết k nhận xác, that ra đây cũng chỉ là nối dài cs đuoc bao lâu để họ k gây ra tội ác cho xh, nhưng con ngừoi k thể sống kiểu này, k có thuốc men, môi trương nhiều mầm bệnh, y tế k đầy đủ, sớm muộn gì họ cũng chết
người điên nghĩ gì khi thấy ng xung quanh mình chết ?
có người vô đc một thời gian thì bớt bệnh, tại sao ? nhất là con bệnh tình, 80% vô đây là do thất tình, bất kể tuổi tác, gia cảnh, giới tính, có một ni cô hát bài tình yêu rồi về chùa, mình nghĩ tới con lắc dao động 1 vòng giữa 2 thái cực, nguyên sơ, nổi sóng, điên loạn, rồi bình yên, vòng quay con người y như bốn mùa, xuân hạ thu đông rồi lại xuân.

3, trại sinh hoạt cho bệnh nhân là chủ nhật thứ năm từ 9h30 sáng tới 11h, được xem hát, theo lời a tình nguyện viên thì nói họ đều tỉnh nhưng cách hát vẫn không theo một lối bình thường, nhưng được xem những biểu cảm gương mặt, quan sát cảm xúc con người trong trạng thái bản năng thuần túy nhất chưa bị bóp méo bởi ý thức
hầu hết đều hát những bài buồn làm mình nghĩ trước lúc tâm thần họ đã hát bài này một cách tỉnh táo thế nào, mẹ ơi xuân này k về, cứ như là biết mình bị bệnh
người điên có thủ dâm không, họ thèm khát giới tính, con gái muốn vào trại nam phải có người khác bảo vệ, họ nhìn gái chăm chăm, dù gì thì bản năng vẫn còn, có người còn tán tỉnh trong vô vọng, chị có bồ chưa, cắt móng tay cho em, có ng còn lấy thuốc ra hút tỏ vẻ cool, trong đó mọi ng đều đi chân không, ng mang dép lào là ng tốt nhất

4, ấn tượng của trại là, xin lỗi, ruồi nhiều không thể tả, xin lỗi thương thì thương nhưng thực lòng mình không muốn chạm tay vào người họ, chén bát đũa đều rất  mất vệ sinh, bàn ghế đều bẩn , quần áo họ nổi cặn ghét từng vết, quần áo cũ và xỉn màu, con trai mặc quần áo màu hường, kim tuyến lấp lánh, whash, xé rách, lôi thôi, có nhiều người không chịu mặc gì, kinh dị nhất là có một ông ruồi nhặng bọ rầy bu khắp người , ngủ khắp nơi
nghe nói k có ng tăm cho, họ tắm cho nhau, ng đỡ hơn tắm cho ng bệnh nặng, nhưng mà dù gì cũng thấy không ai có thể sạch được, chế độ ăn uống hằng ngày thế nào có thể k đủ chất, họ bị bệnh về da nổi vảy ghẻ lở gãi móng tay nhiễm trùng tạo ra sẹo, có người mặt nổi đốm đen nhỏ chân tay phù nề- bệnh thận, có ng răng mắt vàng khè- bệnh gan, có ng bàn tay trắng bệch lạnh ngắt mặt k huyết sắc- bệnh tim,
mình hỏi a tình nguyện ở đó nếu ng này bị bệnh thì có bs chữa k, a nói lâu lâu có mời đến khám theo đợt, tiền thuốc thì trại tự mua bằng tiền quyên góp

uh thế giới trong này là một thế giới hoàn toàn khác biệt, nó mang lại đủ cảm xúc,kinh hoàng, vui vẻ, sợ hãi, buồn thương,  mình muốn sống thêm vài ba ngày ở đây để quan sát, để hiểu thêm những điều mình không hiểu, mình muốn đi tới những trại điên khác để xem ntn, có thể làm một trại điên tốt hơn với đk vệ sinh được đảm bảo ?

ăn chay có giúp đc k, mình nghĩ cho họ tiếp xúc với tôn giáo như nghe kinh có thể giải thoát phần nào chăng, quản trại hướng dẫn bệnh nhân vệ sinh quét dọn bằng cách thưởng cho họ thuốc lá, có cách gì để họ bận rộn, k dựa theo kiểu ăn uống dồn dập như đã thấy có lẽ họ thường xuyên chịu đói, đó cũng là một cách, không có sức lực thì chẳng có thời gian đâu mà gây gổ hay gây ra nguy hiểm nữa

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Biên Giới Tháng Hai Tác giả: Huy Đức



Tháng Hai, những cây đào cổ thụ trước cổng đồn biên phòng Lũng Cú, Hà Giang, vẫn chưa có đủ hơi ấm để đâm hoa; những khúc quanh trên đèo Tài Hồ Sìn, Cao Bằng, vẫn mịt mù trong sương núi. Sáng 7-2 nắng lạnh, vợ chồng ông Nguyễn Văn Quế, 82 tuổi, nhà ở khối Trần Quang Khải 1, thị xã Lạng Sơn, ngồi co ro kể lại cái chết 30 năm trước của con trai mình, anh Nguyễn Văn Đài. Năm ấy, Đài 22 tuổi. Ông Quế nói: “Để ghi nhớ ngày ấy, chúng tôi lấy Dương lịch, 17-2, làm đám giỗ cho con”. Năm 1979, vào lúc 5giờ 25 phút sáng ngày 17-2, Trung Quốc nổ súng trên toàn tuyến biên giới Việt Nam, đánh chiếm từ Phong Thổ, Lai Châu, tới địa đầu Móng Cái.

“Những đôi mắt”

Hôm ấy, ông Quế không có nhà, vợ ông, bà Dự, bị dựng dậy khi bên ngoài trời hãy còn rất tối. Bà nghe tiếng pháo chát chúa ở hướng Đồng Đăng và phía dốc Chóp Chài, Lạng Sơn. Bà Dự đánh thức các con dậy, rồi 4 mẹ con dắt díu nhau chạy về xuôi. Tới ki-lô-mét số 10, đã quá trưa, bà rụng rời khi hay tin, anh Đài đã bị quân Trung Quốc giết chết. Anh Đài là công nhân đường sắt, thời điểm ấy, các anh đương nhiên trở thành tự vệ bảo vệ đoạn đường sắt ở Hữu Nghị Quan. Anh em công nhân trong đội của Đài bị giết gần hết ngay từ sáng sớm. Đài thuộc trong số 3 người kịp chạy về phía sau, nhưng tới địa bàn xã Thanh Hòa thì lại gặp Trung Quốc, thêm 2 người bị giết. Người sống sót duy nhất đã báo tin cho bà Dự, mẹ Đài.

Cùng thời gian ấy, ở bên núi Trà Lĩnh, Cao Bằng, chị Vương Thị Mai Hoa, một giáo viên cấp II, người Tày, mới ra trường, cũng bị giật dậy lúc nửa đêm rồi theo bà con chạy vào hang Phịa Khóa. Hàng trăm dân làng trú trong hang khi pháo Trung Quốc gầm rú ở bên ngoài, rồi lại gồng gánh theo nhau vào phía Lũng Pùa, chạy giặc. Chị Hoa không bao giờ có thể quên “từng đôi mắt” của dòng người gồng gánh ấy. Giờ đây, ngồi trong một cửa hàng bán băng đĩa trên phố Kim Đồng, thị xã Cao Bằng, chị Hoa nhớ lại: “Năm ấy, tôi 20 tuổi. Tôi nghĩ, tại sao mình lại chạy!”. Chị quay lại, sau khi thay quần áo giáo viên bằng bộ đồ chàm vì được những người chạy sau cho biết, rất nhiều người dân ăn mặc như cán bộ đã bị quân Trung Quốc giết chết. Từ trên đồi, chị Hoa thấy quân Trung Quốc gọi nhau ý ới và tiến vào từng đoàn.

“Cuộc Chiến 16 Ngày”

Ngày 15-2-1979, Đại tá Hà Tám, năm ấy là trung đoàn trưởng trung đoàn 12, thuộc lực lượng Biên phòng, trấn ở Lạng Sơn, được triệu tập. Cấp trên của ông nhận định: “Ngày 22 tháng 2, địch sẽ đánh ở cấp sư đoàn”. Ngay trong ngày 15, ông ra lệnh cấm trại, “Cấp chiến thuật phải sẵn sàng từ bây giờ”, ông nói với cấp dưới. Tuy nhiên, ông vẫn chưa nghĩ là địch sẽ tấn công ngay. Đêm 16-2, chấp hành ý kiến của Tỉnh, ông sang trại an dưỡng bên cạnh nằm dưỡng sức một đêm bởi vì ông bị mất ngủ vì căng thẳng sau nhiều tháng trời chuẩn bị. Đêm ấy, Trung Quốc đánh.

Ở Cao Bằng, sáng 16 tháng 2, tất cả các đồn trưởng Biên phòng đều được triệu tập về thị xã Cao Bằng nhận lệnh, sáng hôm sau họ tìm về đơn vị triển khai chiến đấu khi Trung Quốc đã tấn công rồi. Sáng 17-2, Tỉnh Cao Bằng ra lệnh “sơ tán triệt để khỏi thị xã”; đại đội 22 của thị xã Cao Bằng được trang bị thêm 17 khẩu súng chống tăng B41. Ngày 18-2, một chiếc tăng Trung Quốc có “Việt gian” dẫn đường lọt tới Cao Bằng và bị tiêu diệt. Nhiều nơi, chỉ khi nhìn thấy chữ “Bát Nhất”, người dân mới nhận ra đấy là tăng Trung Quốc. Đại tá Hà Tám công nhận: “Về chiến lược ta đánh giá đúng nhưng về chiến thuật có bất ngờ”. Tuy nhiên, Đại tá Hoàng Cao Ngôn, Tỉnh đội trưởng Cao Bằng thời kỳ 17-2, nói rằng, cho dù không có bất ngờ thì tương quan lực lượng là một vấn đề rất lớn. Phần lớn quân chủ lực của Việt Nam đang ở chiến trường Campuchia. Sư đoàn 346 đóng tại Cao Bằng nhiều năm chủ yếu làm nhiệm vụ kinh tế, thời gian huấn luyện sẵn sàng chiến đấu trở lại chưa nhiều. Lực lượng cầm chân Trung Quốc ở tuyến một, hướng Cao Bằng, chủ yếu là địa phương quân, chỉ có khoảng hơn 2 trung đoàn.

Trong khi, theo tài liệu từ Trung Quốc, chỉ riêng ở Cao Bằng trong ngày 17-2, Trung Quốc sử dụng tới 6 sư đoàn; ở Lạng Sơn 3 sư và Lào Cai 3 sư. Hôm sau, 18-2, Trung Quốc tăng cường cho hướng Cao Bằng 1 sư đoàn và 40 tăng; Lạng Sơn, một sư và 40 tăng; Lào Cai, 2 trung đoàn và 40 tăng. Lực lượng Trung Quốc áp sát Biên giới vào ngày 17-2 lên tới 9 quân đoàn chủ lực. Ngày 17-2, Trung quốc tiến vào Bát xát, Lao Cai; chiều 23-2, Trung Quốc chiếm Đồng Đăng; 24-2, Trung Quốc chiếm thị xã Cao Bằng; ngày 27-2, ở Lạng Sơn, Trung Quốc đánh vào thị xã.

Thế nhưng, bằng một lực lượng nhỏ hơn rất nhiều, các đơn vị Biên giới đã nhanh chóng tổ chức chiến đấu. Theo cuốn “10 Năm Chiến Tranh Trung Việt”, xuất bản lần đầu năm 1993 của NXB Đại học Tứ Xuyên, quân Trung Quốc đã gọi con đường tiến vào thị xã Cao Bằng của họ là những “khe núi đẫm máu”. Đặc biệt, tiểu đoàn Đặc công 45, được điều lên sau ngày 17-2, chỉ cần đánh trận đầu ở kilomet số 3, đường từ Cao Bằng đi về xuôi qua đèo Tài Hồ Sìn, cũng đã khiến cho quân Trung Quốc khiếp vía. Những người dân Biên giới cho đến hôm nay vẫn nhớ mãi hình ảnh “biển người” quân Trung Quốc bị những cánh quân của ta cơ động liên tục, đánh cho tan tác. Đầu tháng 3-1979, trong khi hai sư đoàn 346, Cao Bằng và 338, Lạng Sơn, thọc sâu đánh những đòn vu hồi. Từ Campuchia, sau khi đuổi Pol Pốt khỏi Phnompênh, hai quân đoàn tinh nhuệ của Việt Nam được điều ra phía Bắc. Ngay sau khi Quân đoàn II đặt những bước chân đầu tiên lên Đồng Mỏ, Lạng Sơn; Quân Đoàn III tới Na Rì; Chủ tịch Nước ra lệnh “Tổng Động viên”… ngày 5-3-1979, Trung Quốc tuyên bố rút quân về nước.

Lào Cai, Sapa, Đồng Đăng, Lạng Sơn… bị phá tan hoang. Tại Cao Bằng, quân Trung Quốc phá sạch sẽ từng ngôi nhà, từng công trình, ốp mìn cho nổ tung từng cột điện. Nếu như, ở Bát Xát, Lao Cai, hàng trăm phụ nữ trẻ em bị hãm hiếp, bị giết một cách dã man ngay trong ngày đầu tiên quân Trung Quốc tiến sang. Thì, tại thôn Tổng Chúp, xã Hưng Đạo, huyện Hòa An, Cao Bằng, trong ngày 9-3, trước khi rút lui, quân Trung Quốc đã giết 43 người, gồm 21 phụ nữ, 20 trẻ em, trong đó có 7 phụ nữ đang mang thai. Tất cả đều bị giết bằng dao như Pol Pốt. Mười người bị ném xuống giếng, hơn 30 người khác, xác bị chặt ra nhiều khúc, vứt hai bên bờ suối.

Lặng Lẽ Hoa Đào

Ngồi đợi ông Nguyễn Thanh Loan, người trông giữ nghĩa trang Vị Xuyên, Hà Giang, chúng tôi nhìn ra xa. Tháng Hai ở đây mới là mùa hoa đào nở. Nghĩa trang có 1680 ngôi mộ. Trong đó, 1600 mộ là của các liệt sỹ hy sinh trong cuộc chiến tranh từ ngày 17-2. Ở Vị Xuyên, tiếng súng chỉ thật sự yên vào đầu năm 1990. Năm 1984, khi Trung Quốc nổ súng trở lại hòng đánh chiếm hơn 20 cao điểm ở Thanh Thủy, Vị Xuyên, bộ đội đã phải đổ máu ở đây để giành giật lấy từng tấc đất. Rất nhiều chiến sỹ đã hy sinh, đặc biệt là hy sinh khi tái chiếm đỉnh cao 1509. Ông Loan nhớ lại, cứ nửa đêm về sáng, xe GAT 69 lại chở về, từng túi tử sỹ xếp chồng lên nhau. Trong số 1600 liệt sỹ ấy, chủ yếu chết trong giai đoạn 1984, 1985, có người chết 1988, còn có 200 ngôi mộ chưa xác định được là của ai. Sau khi hoàn thành việc phân giới cắm mốc, cái pháo đài trên đỉnh 1509 mà Trung Quốc dành được và xây dựng trong những năm 80, vẫn còn. Họ nói là để làm du lịch. Từ 1509, có thể nhìn thấu xuống thị xã Hà Giang. Năm 1984, từ 1509 pháo Trung Quốc đã bắn vào thị xã.

Trên đường lên Mèo Vạc, sương đặc quánh ngoài cửa xe. Từng tốp, từng tốp trai gái H’mông thong thả cất bước du xuân. Có những chàng trai đã tìm được cho mình cô gái để cầm tay. Một biên giới hữu nghị và hòa bình là vô cùng quý giá. Năm 1986, vẫn có nhiều người chết vì đạn pháo Trung Quốc nơi đoạn đường mà chúng tôi vừa đi, nơi các cô gái, hôm nay, để cho các chàng trai cầm tay kéo đi với gương mặt tràn trề hạnh phúc.

Quá khứ, rất cần khép lại để cho những hình ảnh như vậy đâm chồi. Nhưng cũng phải trân trọng những năm tháng đã thuộc về quá khứ. Tháng Hai, đứng ở bên này cửa khẩu Chi Ma, Lạng Sơn, nhìn sang bên kia, thấy lừng lững một tượng đài đỏ rực mà theo các sỹ quan Biên phòng, Trung Quốc gọi là “ đài chiến thắng”. Trở lại Lạng Sơn, những chiếc xe tăng Trung Quốc bị quân và dân ta bắn cháy hôm 17-2 vốn vẫn nằm bên bờ sông Kỳ Cùng, giờ đã được bán sắt vụn cho các khu gang thép. Ở Cao Bằng, chúng tôi đã cố nhờ mấy người dân địa phương chở ra kilomet số 3, theo hướng đèo Tài Hồ Sìn, tìm tấm bia ghi lại trận đánh diệt 18 xe Trung Quốc của tiểu đoàn đặc công 45, nhưng không thấy. Trở lại Tổng Chúp, phải nhờ đến ông Lương Đức Tấn, Bí thư Chi bộ, nguyên huyện đội phó Hòa An, đưa ra cái giếng mà hôm 9-3-1979, quân Trung Quốc giết 43 thường dân Việt Nam. Ông Tấn cũng chính là một trong những người đầu tiên trở về làng, trực tiếp đỡ từng xác phụ nữ, trẻ em, bị chặt bằng búa, bằng dao rồi quăng xuống giếng. Cái giếng ấy bây giờ nằm sâu trong vườn riêng của một gia đình, không có đường đi vào. Hôm ấy, anh Tấn phải kêu mấy thanh niên đi theo chặt bớt cành tre cho chúng tôi chụp hình bia ghi lại sự kiện mà giờ đây đã chìm trong gai tre và lau lách.

(Bài đăng trên Sài Gòn Tiếp Thị ngày 9-2-2009, bản đưa lên báo online bị rút xuống ngay trong buổi sáng)

những câu hỏi không lời đáp

1, tại sao tao thấy người việt nam mày không làm gì suốt ngày ngồi cafe đánh cờ mà vẫn tồn tại, họ làmcách nào để kiếm sống ?
2,tao đi thấy người nhật không giỏi tiếng anh như VN
sao VN giỏi Tiếng anh hơn nhưng lại nghèo hơn ?
3, tại sao một số người VN đi du lịch nhiều họ lại xấu hổ khi mang visa VN ?
4, tụi tao qua cambodia thấy người bên này rất ghét người VN, họ nói về vụ tàn sát Khmer đỏ, người VN đã giết rất nhiều người nước họ, thực tế như thế nào, làm sao có thể kiểm chứng ?
5, chiến tranh biên giới Tây Nam tại sao k nghe nhắc tới
6

lãng, anh là ai ? mà là ai cũng không quan trọng

lịch sử còn quá nhiều điều mà mình không biết 
http://sachxua.net/forum/index.php?topic=15402.15;wap2
https://tnxm.net/t9607
http://www.langven.com/forum/lofiversion/index.php?t3637-20.html
khác nghiệt
hàng đợi
thanglong chia lìa
LONG TUYỂN TATHY
thông tin mà tất cả bọn dân đen đều biết là những thông tin chẳng giá trị gì
http://tathythanglong.blogspot.com/
THÀNH VIÊN
ông cụ

thanglong thoi ki dau http://www.tathy.com/thanglong/archive/index.php/t-2705.html

xin loi saint

vui-know https://tnxm.net/t7345-4

doc cho vui

thổ phỉ, thổ quan, gaup, wasabi, goldmund, demdalat, cavenui, killer, phanviet, evil, one, ttvn away, x-ray, bắc thần, ken girl,maya, cát khuê, 5xu, phuongdong, tran tien cao dang, nhị linh, thanhcong
 EVIL
ra đi
Trường An=Quốc Hưng
about Thắm
 là chồng của nhà văn Phan việt , Châu Hồng Lĩnh, killer2004-2010

http://traicasau.com/forum/index.php?s=ebaf878a6070c00b7a27a40e6788e196&showtopic=170&st=315
Lịch sử hào hùng Thăng Long
hồ ly-kiến vàng-nuyện-chivas
Những NetCitizen thành đạt của Việt Nam và nhất là của tnxm v
thodoi-anh vũ-ông cụ-
scandal
đám cưới zea xuân woman in love
e gái tuanbass
lập diễn đàn thứ 3 pháp
anh vũ: đám cưới nét văn hóa man rợ

atula _giang vien truong dhqg hanoi khoa kinh te
ttm_minhmocmeo
trongchoai
rùa một nắngkhệnh
 TOPIC
triết học của cái ác
đám cưới
yêu khoai tây có gì vui

Chủ đề cave trên tnxm

bị hiep boi mot thien than
BAYC
tây lấy việt 
Gái trẻ VN bây giờ phải sống dư thế nào?
người việt làm giàu những năm qua như thế nào 
lãng : tiền quyền hay giá trị cuộc đời 
nghiệt ngã tuổi 30
vật vã tuổi 20
fb lãng
bog lãng
đại hội cơ cấu huy chương và các cuộc thi đấu đỉnh cao
sorry airline
suy nghĩ về thâm hụt kép của VN
tôi chỉ mơ gặp được tuyết 
Đạo đức (bồ bịch) thời nay
http://www.tathy.com/thanglong/archive/index.php/t-25632.html

Những nhận định của anh, không bao giờ là dạng sấm Lãng giống kiểu sấm trạng trình. Đó luôn là những thiên Lãng luận được tổng hợp và phân tích từ các dữ kiện với tầm nhìn thực tế. Dù sao thì anh luôn cảm thấy buồn nhiều hơn vui, vì phần lớn nhận định của anh đều đúng và ứng với một thời đại suy tàn. Nếu được lựa chọn, anh thích mình sai để có thể nhìn thấy những thứ tốt đẹp hơn trong xã hội. Những thứ đó không có ở đây, đó là bi kịch mà hiện giờ anh và cả các bạn cũng như 90 tr đồng bào cần lao ngoài kia đang đối diện.

Thể chế ngày một tồi đi, người ta không nói tới pháp lý, mà chỉ bàn tới cường quyền, thủ đoạn, bạo lực và phe cánh. Hơn lúc nào hết, xã hội mất đi lý tưởng và rơi rụng dần cả tính lương tri. Con người ngày một ích kỷ, cá nhân, sống chỉ biết mình và sẵn sàng chà đạp lên tất cả ( anh Lãng là một điển hình cho sự tồi tệ ấy). Đây là một sự thích nghi để sinh tồn, khi môi trường sống không còn lối thoát. Anh Kiên sẽ thoát, chỉ để chứng minh xã hội tiếp tục suy tàn. Cũng giống như cái link chú Lặc post bên trên, Tiên Lãng giờ lại ai về vị trí đó, dân đen tiếp tục ngồi tù.

Suy luận của anh luôn đúng, chỉ bởi vì anh quá hiểu thực tế đang diễn ra ngoài kia. Và càng hiểu nhiều, anh lại càng mong muốn mình đừng hiểu. Cách đây 4 năm, khi viết thiên lãng luận Những thời đại suy tàn, anh đã hiểu những gì của hôm nay và mai sau vốn đã là định mệnh.


http://hoangsa.org/forum/archive/index.php/t-36199.html

http://tathy.com/thanglong/printthread.php?t=23317&page=244&pp=20 xem thêm

mguyen tien trung bi bắt

Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

top the craziest thing i ever done until 23

1. không hút thuốc, nhưng lần đầu hút thì hút nguyên một gói, ngồi trên vỉa hè uống 1 ly Mai Thai, trèo lên taxi đi một vòng thành phố rồi về nhà ngủ

2. ask a stranger "do you wanna sleep with me tonight ?" without words, he kiss me and lead me to hotel, but we don't have sex, because i said that Im still a virgin, and i scared. Tôi sợ đến mức nằm ngay đơ như cây cơ và cuối cùng tôi trở về nhà, nguyên vẹn

3, ngày làm 13h, 8h buổi sáng,5h buổi khuya, rất là điên cuồng

4 chạy xe máy một mình từ DL tới NT rồi về, gần 400km, 1st tại vì cảm thấy cần phải đi đâu đó khác chỗ này một lát,2nd tại vì thèm thấy biển, 3rd tại thích vậy đó, rồi thì sao, làm gì nhau

5 Nhịn đói 1 tuần trong phòng kín, không nói chuyện, k tiếp xúc, chẳng thể nhớ được mình đã trải qua những ngày ấy như thế nào nữa

6 lên chùa đi tu, không phải vì thất tình, sư cô nhập thất rồi không ai giải quyết, nên đi về

7



kệ, Nietzsche nói hãy sống một cuộc đời nguy hiểm

crazy

X hiểu thế nào mà hồi trước mình lại rung động trước thằng đó nữa, giờ nhìn lại vẫn không hiểu tại sao, thế giới trở nên quá phẳng với internet và nhiều người hồi xưa dự tính không bao giờ gặp lại nữa chỉ cách nhau có vại cái click chuột, gần tới không ngờ, và giờ đây ta có thể biết được người đó già đi bao nhiêu đang làm gì đang yêu ai lương bn tháng

X thể hiểu nổi tại sao đêm đó mình lại có một quyết định có thể khiến sau này hối hận, nhưng lúc đó chỉ nghĩ nó nguy hiểm như một lần thử hút thuốc, uống rượu, chẳng hại gì, đến giờ, cũng chưa thực sự hối hận, có chăng sẽ là lúc số phận đưa đẩy mà không thể tránh né được nữa, sẽ giả bộ như chưa từng biết hay chạy lại đập tay kêu buddy dạo này khỏe không

Hôn một người mà biết rõ mình không thích thật tệ, tệ hơn là họ có người yêu rồi, tệ hơn nữa là lúc đó mình đang chán chẳng biết phải làm gì với cuộc đời mình, I was down and try to make it up, không phải tình một đêm vì có tình cảm gì đâu, chỉ là đi tìm cảm giác lạ trong cái mớ xám xịt chán chường mình đang ôm lấy, dễ dàng hơn nhiều vì một người lạ họ có biết mình là ai đâu.I just try to understand myself

Anyway, cứ đổ lỗi cho hoormon testosterol

trade FX

Về trade đó người ta gọi là "carry trade". Cái em nói là "carry trade" trong kinh doanh ngoại tệ. Trên thế giới, hoạt động "carry trade" với cặp ngoại tệ USD/JPY là phổ biến nhất trong thập niên qua vì đồng USD duy trì lãi suất cao, trong khi đồng JPY duy trì lãi suất thấp, thậm chí âm. 
Đối với bài thảo luận mà em đọc được, chỉ là một khía cạnh nhỏ và một bài toán giản đơn. Vấn đề giá luôn quyết định bởi vấn đề cung-cầu, các chính sách ảnh hưởng (em học tốt kinh tế vĩ mô - macro economic em sẽ thấy).

1. Trước tiên, anh giải thích cho em một số vấn đề:

Việc mua/bán nắm giữ trạng thái, mua/bán liên tục dựa trên các dự đoán có thể gọi chung là trading. người thực hiện người ta gọi là trader. Điều này để nó phân biệt với việc mua với mục đích trung gian (em đứng giữa người mua và người bán, broker - đã có sẵn người mua và người bán, kiểu như công ty chứng khoán đặt lệnh bán/mua chứng khoán cho khách hàng ý). Còn em trading thì em chưa có sẵn người mua trước mà em mua với kỳ vọng, dự đoán thị trường sau đó thì bán đi.Hoặc là em bán đi, và kỳ vọng thị trường xuống để mua lại (Chính là bán khống). Em cứ gọi là trading đi,  chứ đầu tư thường nói đến dài hạn, còn đầu cơ thường mang tính ngắn hạn. Trong FX hoặc chứng khoán đều có thể gọi là trader.
Về Forex thì đơn giản thôi.
Trước tiên cần phân biệt ngày giao dịch (deal date/transaction date) và ngày giá trị (Value date). 
Ngày giao dịch: là ngày hai bên thực hiện giao dịch với nhau (ngày này các bên confirm với nhau, tức ngày hai bên ký hợp đồng, Ký xong có thể giao hàng luôn hoặc giao hàng hôm khác cũng được).
Ngày giá trị: là ngày hai bên thực hiện nghĩa vụ cho nhau.
Ví dụ: hôm nay 16/8/2011 anh bán cho em 1 triệu USD trả bằng VND, tỷ giá 20500 đồng chẳng hạn, value date là ngày 17/8/2011. Thì ngày 16/8/2011 anh và em chỉ mới xác nhận quan hệ là mua/bán chứ anh chưa đưa 1 triệu USD cho em, và em cũng chưa đưa số tiền VND tương ứng (20,5 tỷ cho anh). Khi này chỉ theo dõi ngoại bảng, nó ko hiện số liệu nội bảng.  Đến ngày giá trị, 17/8/2011 em mới nhận về 1 triệu USD và anh nhận về 20,5 tỷ đồng. Ở Việt nam thường thì giao ngay trong ngày, trừ khi cuối giờ hoặc là có thỏa thuận nào khác.
Tỷ giá mua (Bid): tỷ giá nhà cái mua của khách hàng
Tỷ giá bán (Offer/Ask): tỷ giá nhà cái bán cho khách hàng
Tỷ giá bình quân liên ngân hàng: tỷ giá NHNN quote ra làm tham chiếu cho các ngân hàng. Ngoài ra còn tỷ giá hạch toán, tỷ giá chéo,......nhiều cái phải nói đến. Nếu cần thì anh sẽ cung cấp cho em các kiến thức cơ bản sau.
Khi một tổ chức quote (chào) giá USD/VND là 21.300/21.500 điều đó nói lên là tổ chức đó sẵn sàng mua USD với giá 21.300 đồng cho 1 USD và sẵn sàng bán ra USD với giá 21.500 đồng 1 USD. Vậy, khi bên nào chào giá thì đồng nghĩa là bên đó sẵn sàng mua với giá họ chào và bán với giá họ chào. Còn bên hỏi giá thì sẽ mua với giá bán của bên chào và bán với giá mua của bên chào.
1.1. Spot: mua/bán ngoại tệ giao ngay. Giao ngay ở đây được hiểu là giao trong vòng 2 ngày làm việc (ví dụ: giao luôn trong ngày giao dịch- value date = today, sau ngày giao dịch 1 ngày làm việc - value date = tom = tomorrow, sau ngày giao dịch 2 ngày làm việc= spot).
1.2. FW (kỳ hạn): mua/bán ngoại tệ kỳ hạn. Hai bên thỏa thuận mua bán một lượng ngoại tệ với tỷ giá nhất định vào một ngày nhất định trong tương lai. Lưu ý, FW thì nó không có tính quy chuẩn, mà hai bên tự thỏa thuận với nhau, kiểu như mua bán OTC ấy. 2 bên đều phải có nghĩa vụ thực hiện với nhau tại ngày như thỏa thuận.
1.3. SWAP: mua bán đồng thời 1 số  lượng ngoại tệ với tỷ giá khác nhau và thời điểm mua bán khác nhau. = 1 spot buy/sell + 1 FW sell/buy
Chú ý: nếu Spot là buy thì FW sẽ là sell và ngược lại.
1.4. Option: quyền chọn mua hoặc quyền chọn bán 1 lượng ngoại tệ nhất định với tỷ giá nhất định trong tương lai (có thể là 1 thời điểm hoặc 1 thời kỳ, tùy theo quyền chọn kiểu Âu hay kiểu Mỹ). Ví dụ: 16/8/2011, Ngân hàng A bán quyền chọn mua 1 triệu USD cho B, tỷ giá 21.000 USD/VND, kỳ hạn 3 tháng, quyền chọn kiểu Âu ( tức là 16/11/2011 thì B mới được phép thực hiện). Tại ngày 16/11/2011, B có thể thực hiện mua hoặc ko mua 1 triệu USD từ A (chú ý đây là quyền, chứ ko phải nghĩa vụ), trong mọi trường hợp A đều phải thực hiện nếu B yêu cầu. B sẽ thực hiện mua từ A khi tỷ giá thị trường lớn hơn 21.000, còn nếu tỷ giá nhỏ hơn thì B ko thực hiện vì khi đó B mua trên thị trường sẽ có giá rẻ hơn. Để có quyền này thì B phải trả cho A một khoản phí, gọi là phí quyền chọn. Chú ý, nó khác hẳn so với FW là hai bên phải thực hiện nghĩa vụ, ko bên nào được quyền ko thực hiện.
1.5. Future (Hợp đồng tương lai): các bên cũng cam kết mua/bán 1 lượng ngoại tệ với 1 tỷ giá nhất định tại một thời điểm trong tương lai. Hợp đồng tương lai khác với kỳ hạn ở chỗ: Hợp đồng tương lai nó mang tính quy chuẩn, được niêm yết. Còn hợp đồng kỳ hạn thì ko. Kiểu như em so sánh giao dịch giữa chứng khoán niêm yết và chứng khoán chưa niêm yết.

2. Chú ý arbitrager và speculator:  thằng arbit sẽ đi vay tiền mở acc rồi invest sau đó ăn chênh lệch còn speculator thường dùng $ của mình buy low, sell high đem đầu tư hoặc bán khống sau đó mua lại.

Trong arbitrage có 2 loại là CIA và UIA (covered interest arbitrage - em koh biết Vnese gọi sao ạ), nó chỉ khác nhau cái bước cuối cùng sau khi convert sang loại currency mà mình mún trade thì CIA sẽ dùng forward rate và UIA là spot rate.
2.1. Hoạt động Arbitragehình thức mua bán hưởng chênh lệch – đồng thời tiến hành mua và bán dựa trên sự chênh lệch giá cả hoặc lãi suất...., thu về lợi nhuận với rủi ro thấp nhất, bằng cách mua rẻ ở một nơi và bán với giá cao ở nơi khác hoặc lợi dụng sự chênh lệch khi quy đổi tỷ giá ra cùng 1 đồng tiền ở cùng 1 nơi. Vấn đề này em nên lên mạng search cho rõ hoặc đọc cuốn Tài chính Quốc tế của trường KTQD cũng có.

Ví dụ 1: Do sự khác biệt giữa tỷ giá của 2 hoặc nhiều thị trường
Như: tại Việt Nam: bid/ask EUR/USD là 1.4564/1.4569 chẳng hạn. Trong khi đó, tại Mỹ bid/ask EUR/VND là 1.4560/1.4562 chẳng hạn. Thì khi này, một người tại thị trường Mỹ sẽ mua EUR với giá 1.4562 (mua với tỷ giá bán) và bán trên thị trường Việt Nam với tỷ giá 1.4564 (bán với tỷ giá mua tại thị trường Việt Nam) (Ở đây anh giả sử ko có các loại thuế, phí). Vì thế mỗi EUR anh ta được lợi nhuận = 1.4564-1.4562=0.0002 USD.
Đây là trường hợp đơn giản: nhiều khi nó phải đi vòng vo qua nhiều đồng tiền khác nhau nhưng cuối cùng phải quy về đồng tiền ban đầu để so sánh lãi/lỗ. Nếu có lợi nhuận họ sẽ giao dịch: ví dụ mua EUR bằng JPY, bán JPY lấy USD, bán USD lấy EUR. Như vậy ta tính được lãi/lỗ của nhà đầu tư này bằng EUR. Nếu có lãi anh ta sẽ thực hiện.

Ví dụ 2: Do sự quy đổi có sự khác biệt tại cùng 1 thị trường
Tại thị trường Việt Nam, bank quote tỷ giá EUR/VND là 28.900/29.100; tỷ giá USD/VND là 21.300/21.500, đồng thời EUR/USD là 1.3665/1.3669 chẳng hạn. Khi đó, nhà đầu tư có thể làm như sau: Bán 1 triệu EUR lấy 1,3665 triệu USD, bán 1,3665 triệu USD lấy 29,1065 tỷ đồng, dùng 29,1065 tỷ đồng mua EUR được 1,00022 triệu EUR. Rõ ràng anh ta được lãi = 1,00022-1 = 0,00022 triệu EUR.
Trong các ví dụ trên, em thấy số rất nhỏ nhưng khi giao dịch, FX giao dịch rất lớn và vì vậy chỉ cần 1 sự chênh lệch nhỏ là liền tạo ra cơ hội arbitrage. Thực tế, giao dịch FX trên thế giới rất lớn, giao dịch 24/24, đòn bẩy cũng rất lớn.

Vậy tổng kết, hoạt động arbitrage là việc kiếm lợi nhuận trên cơ sở chênh lệch giá/lỗ hỏng của thị trường. Đơn giản như là em mua giá xăng ở Campu chia (quy đổi theo VND) là 19.000 đồng/lít, sau đó em bán sang Việt Nam với giá 21.200 đồng/lít. Đó cũng là 1 hình thức arbitrage.
Thường hoạt động arbitrage khó tìm trên FX vì khi xuất hiện hiện tượng đó, người ta sẽ tiến hành đổ xô vào cho tới khi giá cân bằng thì thôi. Ngòai ra, ở trên còn chưa kể tới các loại phí, các loại thuế, các chính sách quy định....

Về forex có rất nhiều trang, nếu cần anh cung cấp sau nhưng  em có thể tham khảo thêm trang này:
http://www.maxi-forex.com/hoc-forex/forex-can-ban/forex-la-gi/
Em chú ý, hoạt động Arbitrage diễn ra đối với tất cả các loại chứ không chỉ có tỷ giá, lãi suất đâu nhé.

Đối với CIA và UIA em hỏi thì như thế này:

Covered Interest Rate Arbitrage (Kinh doanh chênh lệnh lãi suất có phòng ngừa)

Là một phương pháp kinh doanh chênh lệnh giá trong đó bao gồm việc mượn một đồng tiền A, mua hoặc bán lấy đồng tiền B, đầu tư đồng tiền B vào những khoản vay và sau đó khi tới hạn sẽ thực hiện một hợp đồng forward trả lại đồng tiền A với một lãi suất thấp hơn đồng B do đó có được lợi nhuận. Việc này được thực hiện dựa trên lý thuyết về ngang giá lãi suất với nội dung rằng lợi nhuận có từ việc kinh doanh chênh lệch lãi suất trong và ngoài nước sẽ bằng với lãi suất trong nước khi đầu tư vào các tài sản có độ rủi ro cao hơn. Khi khác biệt lãi suất của hai đồng tiền bằng không thì sẽ không có dòng tiền đầu cơ chênh lệch từ thị trường này sang thị trường khác. (Nguồn: http://www.acbtreasury.com.vn/index.php?option=com_content&view=article&id=226&Itemid=37 )

Ví dụ: anh mượn 1 triệu USD lãi suất 0,25%/năm thời gian 1 tháng, sau đó bán 1 triệu USD này lấy 20,5 tỷ VND (tỷ giá USD/VND là 20.500); Dùng 20,5 tỷ VND này cho vay với lãi suất 21%/năm trong 1 tháng; đồng thời anh mua kỳ hạn 1,012561 triệu USD trong 1 tháng USD/VND với tỷ giá 20.600. Như vậy:
Số tiền USD anh phải trả sau 1 tháng: = 1 triệu USD + 1 triệu USD*0.25%*30/360 = 1.000.208 USD.
Số tiền VND anh thu về sau 1 tháng = 20,5 tỷ + 20,5 tỷ*21%*30/360=20.858.750.000 VND
Số tiền này anh mua được số USD là: 20.858.750/20.600 = 1.012.561 USD
Tiền lãi của anh trong 1 tháng đó là = 1.012.561-1.000.208 = 12.353 USD

Trường hợp này anh ko mất j cả. Trong Tài chính trường hợp này được gọi cái này là carry trade. Thực tế có nhiều hình thức, và đây là một hình thức carry trade.

Vậy tại sao cái trên người ta gọi là có phòng ngừa rủi ro: đơn giản vì nhà đầu tư đó đề phòng tỷ giá có thể thay đổi (ví dụ nó lên tới trên 20.600 chẳng hạn) bằng cách mua kỳ hạn bằng đúng số USD phải thanh toán, như vậy anh ta ko cần lo lắng cho tỷ giá biến động có thể gây bất lợi và kê cao gối để chắc chắn có món lợi nhuận 12.353 USD rồi, món này cố định, không thay đổi mặc kệ thị trường có như thế nào. Còn nếu anh ta ko mua kỳ hạn USD với tỷ giá 20.600 thì nếu nó lên tới mức 20.854 USD/VND thì nhà đầu tư hòa vốn (giả sử không có chi phí khác). Tỷ giá này xác định bằng cách nào, nó bằng = số tiền VND nhận được cuối kỳ/số USD phải trả cuối kỳ = 20.858.750.000/1.000.208 = 20.854. Vậy khi nào hoạt động này dừng lại, khi tỷ giá kỳ hạn lên 20.854 trở lên. Vì khi đó, nếu thực hiện bị lỗ. Trong trường hợp thị trường tỷ giá nếu còn 20.500 (thấp hơn mức tỷ giá kỳ hạn 20.600) thì anh ta vẫn có lãi như cũ và không thay đổi, nhưng trường hợp này anh ta nếu ko mua kỳ hạn thì số tiền lãi của anh ta sẽ lớn hơn. Vậy rủi ro nằm ở chỗ tỷ giá mua lại sẽ như thế nào. Nhà đầu tư ngại rủi ro thì dùng cách mua kỳ hạn (nếu lúc đầu là bán, còn là bán nếu lúc đầu là mua). Còn nếu nhà đầu tư không ngại rủi ro, họ ko đóng trạng thái luôn, mà sau khi kết thúc hợp đồng mới mua với giá giao ngay tại ngày kêt thúc hợp đồng. Và chúng ta sang phần UIA.

Uncovered Interest Arbitrage ( Kinh doanh chênh lệch không có bảo hiểm/phòng ngừa rủi ro).
Tại sao gọi là không có bảo hiểm rủi ro, đơn giản vì anh này đến lúc đáo hạn hợp đồng mới mua USD để trả, và tỷ giá lúc đó là tỷ giá giao ngay tại thời điểm kết thúc hợp đồng.
Cũng ví dụ trên, ngày 17/8/2011, anh mượn 1 triệu USD lãi suất 0,25%/năm thời gian 1 tháng, sau đó bán 1 triệu USD này lấy 20,5 tỷ VND (tỷ giá USD/VND là 20.500); Dùng 20,5 tỷ VND này cho vay với lãi suất 21%/năm trong 1 tháng. (Anh ta không ký các hợp đồng kỳ hạn, cũng chẳng ký các hợp đồng quyền chọn mua, hợp đồng future, mà đến khi phải thanh toán mới mua theo tỷ giá giao ngay tại ngày mua.)
Số tiền USD phải trả sau 1 tháng là: 1.000.208 USD
Số tiền VND nhận được sau 1 tháng là: 20.858.750.000 VND
Tại ngày 17/9/2011 (tức là sau 1 tháng) anh sẽ mua 1.000.208 USD theo tỷ giá giao ngay ngày 17/9/2011.
Nếu tỷ giá giao ngay USD/VND ngày đến hạn (17/9/2011) là 20.500 (thấp hơn tỷ giá kỳ hạn tại ngày 17/8/2011): thì số tiền lãi là = 20.858.750.000/20.500-1.000.208 = 17.292 USD (lớn hơn so với mức lãi trường hợp CIA ở trên, ở trên là  12.353 USD)
Nếu tỷ giá giao ngay USD/VND ngày đến hạn (17/9/2011) là 20.600 thì tiền lãi đúng bằng trường hợp CIA ở trên, tức bằng 12.353 USD.
Nếu tỷ giá giao ngay USD/VND ngày đến hạn (17/9/2011) là 20.824 đồng thì tiền lãi đúng bằng 0 (tức ko có lãi).
Nếu tỷ giá giao ngay USD/VND ngày đến hạn (17/9/2011) là 21.000 đồng thì anh ta bị lỗ số tiền là 6.934 USD.
Vì vậy cái này mới được gọi là ko có bảo hiểm rủi ro vì nó có thể lỗ, lãi và ko xác định trước.
Em lưu ý, hai cái này nó đan xen nhau, ví dụ, anh thực hiẹn UIA, nhưng sau khoảng 2 tuần (tức là 30/8/2011) anh thấy có rủi ro, lúc đó anh mua kỳ hạn 16 ngày USD để đóng trạng thái rủi ro. Và việc phân ra này ko có nghĩa là mình dùng chỉ 1 hình thức, có cả trường hợp dùng mix do mình chuyển từ CIA sang UIA khi thấy rủi ro

Trên thế giới, phổ biến nhất là Carry trade USD/JPY do nền kinh tế Nhật trong thập kỷ qua lãi suất luôn ở mức thấp, thậm chí giảm phát trong khi đó đồng USD thì lãi suất biến động và có thời điểm lên đến 7-8%/năm. Em tham khảo thêm ở đây: 
http://www.viet-trader.com/kien-thuc-co-ban/carry-trade-la-gi.html
Về Carry trade em search sẽ thấy có nhiều tài liệu.

2.2. Hoạt động đầu cơ/
speculate thì nó khác: nó gần như việc kinh doanh, thực ra nó có j ko tốt đâu, nó dự đoán, tin tưởng là như thế nên nó tiến hành một cách lớn và mạnh mẽ. Nếu trái với dự đoán nó chết như thường. Trong cuộc khủng hoảng 98-99 tại Châu Á người ta có nói đến việc giới đầu cơ tấn công tiền tệ nhưng mà họ giỏi đi vì họ đoán đúng. Đầu cơ cũng chỉ diễn ra trong thời gian ngắn thôi vì rủi ro cao, có thể ko đủ nguồn lực. Còn đầu cơ chỉ xảy ra khi có điều kiện, có sự tham gia của các nhà đầu tư lớn có nguồn lực lớn. Năm 98-99, tại Hồng Kông, giới đầu cơ chả lỗ lặng vì lúc đó Ngân hàng TW Hồng Kông có lượng ngoại tệ khổng lồ và giữ được tỷ giá đồng Đô la Hồng Kông - HKD,  trong khi giới đầu cơ đồng Bạt Thái Lan-THB lại thắng lớn vì Ngân hàng TW nước này sau đó ko giữ nổi tỷ giá và phải thả nổi. 
Còn bình thường thì lợi nhuận nó ko tương xứng với rủi ro nên hoạt động đầu cơ ko tham gia mấy. Nếu có thì lúc đó người ta cũng gọi là kinh doanh thôi vì nó nhỏ.


3. Trong thời gian năm 2011, các bank đã tận dụng short trạng thái để kiếm lợi nhuận, vì thế, nếu em để ý kỹ thấy các bank lợi nhuận kinh doanh ngoại tệ bị âm. Vấn đề là có âm thật hay không hay nó đã bị phản ánh chệch đi :) - đáng lẽ nó là lợi nhuận FX nhưng mà nó lại hach toán sang lợi nhuận mảng MM hoặc nằm ở trong thu từ lãi (cái này để hiểu rõ cần hiểu hệ thống hạch toán của các bank được NHNN quy định, từ đó suy ra các cách để làm tăng/giảm, tránh.....lợi nhuận cho một mảng nào đó, hiểu rồi sẽ làm tương đối đơn giản). Ngoài ra, nó cũng lách trần lãi suất qua đó cũng là một cách :). 1 doanh nghiệp sử dụng nhiều dịch vụ bank, do đó, có thể bù trừ các dịch vụ nếu cái dịch vụ điều chỉnh bị trần/sàn.

Trong năm 2011, lãi suất interbank khoảng 18%/năm, USD khoảng 2%/năm. Rõ ràng có sự chênh lệch đáng kể giữa lãi suất VND và lãi suất USD. Tỷ giá thực tế ngày 18/2/20111 lúc đó khoảng 21.300 USD/VND (tỷ giá bình quân liên ngân hàng 20.678, biên độ 1%, tỷ giá sàn sẽ là 20.471 và trần là 20.885).
 Như vậy, họ có thể làm j:
Giả sử ngân hàng nhà nước cam kết rằng tỷ giá ổn định trong biên độ 2%, như vậy tỷ giá bình quân liên ngân hàng USD/VND là 20.678, do đó cuối năm tỷ giá ổn định quanh mức 20.267 tới 21.091. Do đó, hiện tại các bank có cơ hội:
- Đi vay 1 triệu USD kỳ hạn 1 năm lãi suất 2%/năm (tiền lãi 1 năm là 20.000 USD), và bán đi  với tỷ giá thực tế là 21.300 thu về  21.300.000.000VND.
- Đem cho vay 21.300.000.000VND với lãi suất 18%/năm, cuối năm thu về 3.834.000.000VND tiền lãi và 21.300.000.000VND tiền gốc. Tổng số tiền cả gốc cả lãi bằng VND thu về là 25.134.000.000 đồng.
- Như vậy cuối năm:
+) Phải trả gốc và lãi USD là: 1.020.000 USD
+) Thu về gốc và lãi VND là: 25.134.000.000 đồng
Do đó, họ sẽ dùng VND để mua USD để trả nợ USD. Tỷ giá USD ở mức hòa vốn là: 
25.134.000.000/1.020.000 = 24.641 USD/VND.
Tức là nếu tỷ giá USD/VND sau 1 năm (tại ngày mua lại sau 1 năm) mà nhỏ hơn 24.641 VND thì họ sẽ có lãi, càng nhỏ thì càng có lãi). Nếu tỷ giá USD/VND mà bằng 24.641 thì họ hòa vốn. Còn nếu tỷ giá mà lớn hơn 24.641 thì họ bị lỗ. Trong khi SBV cam kết tỷ giá biến động không quá 2%/năm thì tỷ giá cao nhất là 21.091 USD/VND, rất thấp, do đó, nếu tỷ giá sau 1 năm mà ở mức 21.091 thì nhà đầu tư sẽ lãi: 
 25.134.000.000 - 1.020.000*21.091 = 3.621.180.000 đồng, lãi quá kinh khủng trong khi không phải bỏ ra đồng vốn nào.
 Như vậy, nếu họ càng short nhiều, giả sử short khoảng 200 triệu USD chẳng hạn thì cũng số tiền lãi tới 724.236.000.000 đồng.
- Vậy cậu hỏi là họ có tiếp tục short nữa không? họ vẫn short nhưng lợi nhuận sẽ càng thấp dần do lãi suất USD sẽ tăng cao lên (vì nhiều người đi vay USD hơn) và lãi suất VND thấp dần đi do người cho vay VND thấp dần xuống.
- Và vấn đề đặt ra, tại sao  lợi nhuận như vậy thì mọi người không đổ xô vào đi làm: đơn giản là việc mua bán ngoại tệ bị quản chặt, không phải ai cũng vay được USD để bán cũng như không phải ai cũng mua (mọi người đều nhìn thấy, vậy bên nào muốn mua chứ), ngoài ra, bán USD rồi liệu có mua lại được không (với dân cư, tổ chức kinh tế), liệu SBV có thực hiện đúng cam kết, rồi có thể cuối năm nó thế nhưng trong năm nó lại biến động mạnh, .....Nói chung, rất nhiều lý do, và chỉ có bank là thực hiện mua bán một cách dễ dàng hơn vì được phép. Điều chú ý là, bank bán USD cho SBV thì dễ nhưng mà mua USD của SBV lại khó :), mức độ chấp nhận rủi ro của các bank khác nhau và vẫn đầy tình huống ngoại dự đoán, nếu rủi ro thiệt hại lớn ai chịu trách nhiệm? lợi nhuận cao đi liền với rủi ro lớn, ..... Vì vậy, không phải ai cũng thích đâu.
Ví dụ anh đưa ra đơn giản là lấy kỳ hạn 1 năm cho dễ tính, thời gian có thể là 1 tuần, 2 tuần, 1 tháng, 3 tháng...nhưng ít khi tới 1 năm lắm. Thường thì khoảng 3 tháng trở xuống thôi. Ngoài ra chú ý nghiệp vụ SWAP ngoại tệ, các bank hay làm cái này hơn. 

Trên đây chính là cơ sở cho việc short hoặc long trạng thái của ngoại tệ, lợi nhuận không phải là tất cả, mặc dù nhìn thấy trước mắt.


Nguyễn Xuân Điệp

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

viết cho mình mỗi khi yếu đuối

hà, tôi chẳng biết phải khuyên bạn thế nào sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, haizz, trong lòng tôi cũng bối rối giống bạn mà thôi, nhưng để tôi cứ giả vờ là một người mạnh mẽ và tự tin nhưng tôi đã từng khi đứng trước bản năng muốn chinh phục một right guys

sâu bên trong bạn tự nó biết cách chữa lành một vết thương, chỉ cần để quá trình diễn ra, chỉ nhìn thôi, đừng phán xét, mọi thứ xảy ra trên đời này đều có định mệnh, as God's plan.

1. nhìn vào sâu bên trong mình, viết ra mọi thứ  bạn nghĩ trong đầu. tiên trách kỷ, hậu trách nhân, là do bạn vẫn chưa đủ tốt, có phải vậy không nào, vậy thì hãy làm người tốt, từ những chuyện nhỏ hằng ngày, chú tâm vào việc bạn làm cho dù nó tầm thường thế nào, tạo ra giá trị cho người khác, trao tặng nhiều hơn, cho dù một biểu hiện quan tâm hay một lời nói dễ thương. bạn là sinh vật của đấng sáng tạo, bạn thật là đặc biệt biết không. chỉ cần bạn cố gắng, chân thật với bản thân, cố gắng làm điều đúng, người ta sẽ biết

2. khi mà tôi buồn, tôi hay để nỗi buồn trở thành một nguồn lực để tôi làm chuyện có ích. Sáng tao, quan tâm, dọn dẹp, làm đẹp, ... càng nhiều nỗi buồn, tôi càng trở nên tốt hơn, với thế giới. Đôi khi, mải mê vật chất danh vọng, và quá quan tâm đến những thứ mình có được, mà tôi trở nên thật tệ, vô cảm, thực dụng, dối trá, xấu xa, làm tổn thương mình và người khác. Nỗi buồn chỉ là một chỉ số báo hiệu tôi đã chạy quá nhanh và cần phải chú ý tới tay lái của mình.

3. đôi khi không phải lúc nào cũng có thể cứu vãn mọi chuyện, chỉ là...hãy làm tốt nhất mọi thứ có thể, mà không cần quan tâm kết quả, như vậy sẽ tốt hơn chăng, một kiểu AQ rằng mình đã cố gắng hết sức, chỉ là cố gắng chưa đủ. Có đôi lần thử nhìn với một góc nhìn khác, everythings change. Hỏi ý kiến từ một người ngoài cuộc thử xem

4. Nhìn lại các mục tiêu của mình, đặt câu hỏi xem mình đang đi tới đâu, muốn đi tới đâu, làm thế nào để đi tới đó, làm sao họ làm được điều đó, và cần phải đánh đổi những gì. Nhớ lại lý do mình bắt đầu, và kết thúc hoàn hảo.  đọc những câu nói gợi cảm hứng, đọc sách hay, coi bộ phim ý nghĩa, xem lại  kế hoạch  năm, todolist, và hành động thôi

5. đong đầy mỗi ngày bằng những khoảnh khắc tốt đẹp, bạn sẽ có một ngày tốt đẹp, và có thể là nhiều tháng tốt đẹp, bạn lan truyền cho mỗi người xung quanh bằng thái độ sống và qua mọi việc bạn làm, bạn xem, mọi thứ sẽ tốt thôi mà. Bạn sẽ thấy cuộc sống này đáng sống bao nhiêu, bạn đã bỏ lỡ bao nhiêu điều tuyệt vời, bao nhiêu lừa gạt đớn đau dối trá thị phi chẳng thể nào mạnh mẽ hơn bạn, chúng không thể làm cho bạn chùn bước, bay tới ngày mai



tôi chẳng phải là đứa con gái tốt để yêu, tôi trách móc mình lúc mọi thứ trở nên tồi tệ

tôi chỉ có một cách của riêng mình để biết ttrái tim mình có yêu hay không ? Hôn. Tôi hôn khi không còn biết làm gì khác. để biết có nên tiếp tục tốn thời gian vào mối quan hệ này nữa hay không. mọi cảm giác say nắng đều bị tan biến sau một cái hôn. bằng kiểu nào đó, tôi vẫn luôn tìm kiếm một người dành cho mình, thử và sai, hôn và chạy trốn. tôi không phải là cô gái tốt. Tôi cho người ta hy vọng và thèm muốn rồi tôi chặn face, chặn sdt, chẳng khác một gã sở khanh. Tôi hôn vì tôi không biết mình là ai. Mình tìm kiếm điều gì. Muốn trở thành người thế nào. Câu hỏi đó luôn luôn quay lại bất cứ khi nào tôi bắt đầu hay kết thúc một chuyện tình, thầm lặng hay không thầm lặng

tôi   biết làm gì để tự mình vực dậy khỏi nỗi buồn xung quanh, mỗi khi chợt nghĩ tại sao mình không như thế ia mà lại như thế này, sao người ta làm đc cái đó mà mình không thể, thật ra mình có thể làm tốt hơn mà. Tại sao tất cả mọi thứ mình làm đều như một đống mess. thật ra là quá trễ để thay đổi mọi chuyện. Tôi đi uống một mình, tôi hút thuốc trong phòng kín, tôi hôn người lạ, tôi nghe những bản nhạc lặp lại, tôi im lặng cả ngày,  tôi đi dạo bộ, tôi viết. tôi hay làm những chuyện bất thường khi tâm trạng không được bình thường. Tôi không muốn ai nhìn thấy mình yếu đuối, nên tôi hay đi xa, và trở về khi đã bình thường, thật ra tôi vô trách nhiệm khi đẩy đống mess cho người khác. tôi vô trách nhiệm

tôi muốn khóc lắm, nhưng mà không khóc được, nên tôi làm những việc điên rồ. tôi ngồi khóc trên băng ghế. bà kia tới chạm vào má tôi nói líu lo ggì đó đại khái như là come on baby, dont cry anymore, tại sao ngồi khóc ở đây, mẹ thương, mẹ thương, này ôm tôi đi, please, tôi cần lắm, cần một người lạ ôm

tôi chẳng có bất cứ kỹ năng nào cần có để hòa nhập với môi trường xung quanh, tôi không biết lập kế hoạch chi tiết, tôi làm việc cảm tính, tôi chẳng biết cách yêu đương một người bằng cách nào, không có bạn thân, không thể tạo được một mối quan hệ tốt. Tự tin chỉ là vẻ ngoài tự tạo dễ dàng tạo ấn tượng tốt ban đầu, tôi biết mình yếu đuối và kém cỏi thế nào