Trang

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

bao giờ mình thành bậc thầy giao tiếp, tourguide professional với tourguide nghiệp dư phân biệt bằng cái gì

Có nhiều người mình buộc phải ghê gớm. Một số, buộc phải nhường nhịn, hoặc giả ngu, hoặc đập thẳng vào mặt để cảnh cáo.
Để giữ được mình đôi khi bản thân phải khéo léo như dòng nước, trong mọi mối quan hệ cũng vậy, sự tinh tế, nhạy cảm, "đọc bài" đối phương sẽ khiến ta lúc mềm dẻo được lúc mạnh mẽ được để mà đối mặt với đủ loại người.
Bộc trực quá cũng có cái dở, thẳng thắn quá có cái không hay, ngu ngơ quá thì hay thiệt thòi và hiền lành quá đôi khi lại bị bắt nạt.
Một trong những thứ quan trọng nhất chúng ta học được qua năm tháng chính là sự mềm dẻo này của nước trong một mối quan hệ. Chỉ là ta có để ý để học hay không mà thôi.
Học nó, không phải để chiến thắng một con người, mà lắm lúc, để hóa giải mọi nguy nan đến với bản thân, gìn giữ một mối quan hệ đáng trọng, đó mới là điều đáng để ghi nhớ.

 Ông có bao giờ nghĩ: thật ra cái gì là đích cho sự hiện hữu của mình?
- Để cứu được càng nhiều cái đẹp càng tốt. Hằng ngày có vô số cái đẹp chìm nghỉm dưới dòng sông Danube. Chẳng ai nhận thấy điều đó. Kẻ nhận thấy điều đó phải làm một cái gì để cứu cái đẹp. Cứu được càng nhiều cái đẹp càng tốt tùy sức y. Đó chính là vai trò của nghệ sĩ. Y là vệ sĩ của cái đẹp.
_Milorad Pavic, tác giả "Từ điển Khazar".

những việc mình đang làm là cũng để bảo vệ cái đẹp đấy chứ, đồng thời để nuôi sống bản thân, vì muốn bảo vệ cái đẹp, mình không thể nào yếu ớt được

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét